Chương trước
Chương sau
Đoạn Thiên cũng tinh tường biết rõ, không cho bọn hắn tự sát, những người này cũng tuyệt đối sẽ vô cùng trung thành với hắn.
Nhưng mà, không thể không giết!
Thiết Kim Cương, cùng với sáu tên đường chủ kia, mới là người Đoạn Thiên thực cần.
Hơn nữa, trải qua việc này, Đoạn Thiên cũng biết, là lỗi của hắn, là hắn sơ sót.
- Thiết Kim Cương, có một kỳ ngộ rất lớn bày ở trước mặt ngươi.
Sắc mặt Đoạn Thiên vô cùng nghiêm túc nói:
- Trần Thanh Đế, cho rằng ngươi là nhân tài có thể đào tạo, cho nên muốn bồi dưỡng ngươi, ý của ngươi như nào?
- Ách?
Ánh mắt của Thiết Kim Cương, đã rơi vào trên người Trần Thanh Đế, vẻ mặt khinh thường nói:
- Lấy bộ dáng của hắn, cũng muốn bồi dưỡng ta?
Vị hôn phu của Quốc tế toàn năng siêu sao Bùi Ngữ Yên Trần Thanh Đế, Thiết Kim Cương đương nhiên nhận thức.
- Cái kia, ta đối với đua xe, cũng không có hứng thú gì.
Thiết Kim Cương đương nhiên biết rõ, Trần Thanh Đế đua xe rất lợi hại, rất nghịch thiên.
Nhưng mà Thiết Kim Cương hắn không muốn, cũng không đem Trần đại thiếu để vào mắt.
- Ta cầu sư phụ rất lâu, sư phụ mới thu ta.
Đoạn Phàm ở một bên, trợn trắng mắt nói:
- Sư phụ ta có thể vừa ý chú, chủ động bồi dưỡng chú, quả thực là thiên đại vận khí.
- Nói rồi, ta đối với đua xe không có hứng thú.
Thiết Kim Cương quơ quơ quan đao trong tay, oa oa kêu to:
- Vẫn là cái này đã ghiền, Thiết thúc ta cần chính là sức chiến đấu.
- Sư phụ ngươi, cái bộ dáng kia, ta tát một cái là có thể đập trở mình.
Thiết Kim Cương nhíu mày, ngạo nghễ nói:
- Đoàn lão đại, không phải lão Thiết ta không cho ngươi mặt mũi, thật sự là... ai nha nha, ruột ta cũng sắp trào ra rồi, đi bệnh viện băng bó thôi.
Ruột sắp trào ra rồi?
Không thể phủ nhận, vết thương trên bụng của Thiết Kim Cương, đích thật là không nhẹ. Bất quá, còn chưa tới tình trạng ruột trào ra, khoa trương cũng không nên khoa trương như vậy.
Rất hiển nhiên, Thiết Kim Cương không muốn tiếp tục lưu lại.
Sưu sưu...
Thiết Kim Cương vừa muốn quay người, mấy cây ngân châm kích xạ mà đến, lập tức đâm vào huyệt đạo bốn phía miệng vết thương của Thiết Kim Cương.
Máu!
Đã ngừng lại. xem tại TruyenFull.vn
Ngay sau đó, một cảm giác ấm áp, giống như có con kiến bò trên miệng vết thương, truyền khắp toàn thân Thiết Kim Cương, cái này lại để cho hắn chấn động toàn thân.
- Trần Thanh Đế, ngươi làm trò gì với lão tử?
Thiết Kim Cương nhìn chằm chằm vào Trần Thanh Đế, quát:
- Tại sao ngươi dùng châm đâm ta?
Nói xong, Thiết Kim Cương cúi đầu muốn rút ngân châm ra, bất quá, hắn rất nhanh ngây ngẩn cả người.
Bởi vì Thiết Kim Cương phát hiện, miệng vết thương của hắn đang lấy một tốc độ mà mắt thường có thể thấy được, rất nhanh khép lại cùng một chỗ, một lát liền cà lăm rồi.
Miệng vết thương, tốt rồi.
Bị đâm mấy châm?
Thiết Kim Cương trợn tròn mắt.
Cái này... cái này cũng quá thần kỳ a?
Lần này, ánh mắt Thiết Kim Cương nhìn về phía Trần Thanh Đế thay đổi: Thần y a, đây quả thực là diệu thủ hồi xuân, thần y ngưu bức nghịch thiên a.
- Mình đồng da sắt, đao thương bất nhập, đạn bắn không phá.
Trần Thanh Đế nhíu mày, thản nhiên nói:
- Ta có thể huấn luyện ngươi thành người như vậy.
Mấy câu của Thiết Kim Cương, đã để cho Trần đại thiếu biết rõ, thằng này là một gia hỏa đối với thực lực tràn ngập khát vọng.
Đúng bệnh hốt thuốc.
Chỉ cần có thể để cho Thiết Kim Cương trở nên mạnh mẽ, muốn giải quyết hắn, rất dễ dàng.
- Ngươi... ngươi khoác lác a?
Thiết Kim Cương chấn động toàn thân, nhìn Trần Thanh Đế từ trên xuống dưới:
- Móa, thực coi lão tử là người ngu sao? Ngươi có thể ngưu bức như thế sao? Cho dù y thuật của ngươi ngưu bức, không tin sức chiến đấu của ngươi cũng ngưu bức, cho dù sức chiến đấu của ngươi ngưu bức, ngươi còn có thể huấn luyện ta ngưu bức như vậy sao?
Không tin, vẻ mặt Thiết Kim Cương không tin.
- Thực lực?
Không đợi Trần Thanh Đế nói chuyện, Bạch Ngọc Đông xử lý tốt phần đông thi thể, đã đi tới, thấp giọng nói ra:
- Dùng thực lực của ta, chỉ sợ cũng không tiếp nổi một chiêu của Trần Thanh Đế.
- Cái ... cái gì?
Thiết Kim Cương nhịn không được phát ra một tiếng thét kinh hãi, trừng lớn hai mắt.
Bạch Ngọc Đông không tiếp được một chiêu của Trần Thanh Đế?
Điều này sao có thể?
Thiết Kim Cương đương nhiên biết rõ, Bạch Ngọc Đông rất ngưu bức, sức chiến đấu rất bưu hãn, coi như là Thiết Kim Cương hắn, cũng không phải đối thủ của Bạch Ngọc Đông.
Không chỉ không phải đối thủ, thật sự là không xứng giao chiến với Bạch Ngọc Đông.
Đánh với Bạch Ngọc Đông? Tìm tai vạ sao.
Toàn bộ Đoạn Thiên Môn, ngoại trừ Đoạn Thiên ra, Thiết Kim Cương hắn ai cũng khiêu chiến qua? Nhưng mà, Thiết Kim Cương cũng không dám đánh lần hai cùng Bạch Ngọc Đông.
Tình nguyện nói nhãm với Đoạn Thiên, cũng không muốn đánh cùng Bạch Ngọc Đông.
Do đó có thể thấy được, thực lực của Bạch Ngọc Đông mạnh đến cỡ nào.
Nhưng mà, Bạch Ngọc Đông lại không thể tiếp một chiêu của Trần Thanh Đế. Đối với một điểm này, Thiết Kim Cương biết rõ, Bạch Ngọc Đông chắc chắn sẽ không nói dối, tuyệt đối là thật sự.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.