Chương trước
Chương sau
Tu Chân giả, so với Trần Thanh Đế là Trần gia Trần đại thiếu, còn khó để cho người tiếp nhận hơn a.
Nhưng mà, Trương Kiều biết rõ, đây hết thảy đều là thật sự.
Bằng không thì căn bản là không có cách nào giải thích, vì sao Trần đại thiếu có thể tiện tay phóng ra hỏa diễm, hơn nữa còn có thể hoàn mỹ điều khiển hỏa diễm.
Huyền huyễn!
Quá huyền ảo rồi!
Vừa nghĩ tới, mình rất nhanh có thể trở thành Tu Chân giả giống như Thần Thoại, Trương Kiều hưng phấn, kích động rồi...
- Cô bây giờ, dựa theo công pháp Mị Cốt vừa rồi, vận hành thoáng một phát.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, nói ra:
- Có chỗ nào không hiểu, hỏi ta là được.
- A!
Trương Kiều hưng phấn lên tiếng, rất nhanh ngồi ở trên giường, nhắm hai mắt lại, bắt đầu vận hành công pháp.
Nửa giờ sau, Trần Thanh Đế đã đi ra biệt thự của Trương Kiều.
- Biến thái, thật sự là quá biến thái rồi.
Trần Thanh Đế ly khai, trong nội tâm cực kỳ khiếp sợ:
- Trên địa cầu linh khí mỏng manh, có thể không thèm nhìn, vậy mà Trương Kiều nàng trong nửa giờ, đã cảm ứng được linh khí tồn tại.
- Thiên Sinh Mị Cốt, quả nhiên là lợi hại, thật hung hăng càn quấy a.
Chấn kinh rồi, đồng thời, một tảng đá trong lòng Trần đại thiếu, cũng triệt để rơi xuống.
Trong nháy mắt Trương Kiều thành công cảm ứng được linh khí, thu vào đến trong cơ thể đó, Trần Thanh Đế đã biết rõ, cả đời này Trương Kiều vĩnh viễn sẽ không phản bội hắn.
...
Trong trang viên xa hoa của Đoạn Phàm, trong phòng ngủ Đoạn thiếu.
- Cha, Đinh Cuồng sẽ ở rạng sáng 12h bắt đầu hành động, hơn nữa...
Đoạn Phàm cúp điện thoại, trầm ngâm một tiếng nói ra:
- Tin tức này, vẫn là Đinh Cuồng tự mình truyền ra.
- Đinh Cuồng, quả nhiên đủ cuồng vọng.
Trong con ngươi của Đoạn Phàm, tràn đầy sát khí đầm đặc:
- Hắn làm như thế, tất nhiên là được Phó Dịch sai sử.
- Tiếp tục!
Đoạn Thiên cầm chén rượu lên, cười nhạt một tiếng, nhìn Đoạn Phàm nói.
- Phó Dịch nhất định là đầu não phía sau màn, con đã điều tra rõ ràng, Đinh Cuồng chỉ là một con chó do Phó Dịch âm thầm bồi dưỡng.
Nhìn thấy Đoạn Thiên gật đầu, trong lòng Đoạn Phàm run lên, rất hiển nhiên, Đoạn Thiên đã sớm biết.
Bất quá vừa nghĩ tới, Đoạn Thiên là người nào?
Đây chính là cha của Đoạn Phàm hắn, đã sớm biết, lại có cái gì kỳ lạ quý hiếm hay sao?
- Phó Dịch làm như thế, là muốn để cho tất cả mọi người xem, để cho tất cả mọi người biết rõ, là cha thật sự đã xảy ra chuyện.
Trên mặt Đoạn Phàm, lộ ra vẻ tàn nhẫn:
- Đinh Cuồng tạo phản, chuyện tình lớn như thế, nếu như cha không hiện thân, hết thảy đều sẽ nước chảy thành sông rồi.
- Căn bản là không cần bất luận giải thích gì, cũng đủ để chứng minh, cha thật sự đã xảy ra chuyện.
Đoạn Phàm hít sâu một hơi, nói ra:
- Đoạn Thiên Môn, Đoạn Thiên là hồn, là phách, Đoạn Thiên Môn đã không có Đoạn Thiên, cuối cùng sẽ chia rẽ, không ai phục ai.
Tuy thế lực Đoạn Thiên Môn cường hãn, nhân thủ rất đông, cao thủ nhiều như mây, nhưng từng người có chút năng lượng, đều tâm cao khí ngạo, ai cũng không phục ai.
Chỉ có Đoạn Thiên là bọn hắn phục.
Đoạn Thiên xảy ra chuyện, Đoạn Thiên Môn còn bất loạn sao?
Chỉnh thể thực lực lại mạnh như thế nào, một khi chia rẽ, lại có thể có uy hiếp gì? Người ta hoàn toàn có thể tiến hành đánh bại từng cái. Nguồn: truyentop.net
Thời điểm mọi người kịp phản ứng, ý thức được nguy cơ, cái gì cũng đã chậm.
- Đinh Cuồng dẫn người tạo phản, Phó Dịch tất nhiên sẽ ở lúc kia nhảy ra, do đó gia tăng uy vọng của mình, chèn ép Đinh Cuồng.
Đoạn Phàm nhướng nhướng mày:
- Ở dưới Phó Dịch thao tác, dùng không được bao lâu, Đoạn Thiên Môn sẽ đổi chủ.
- Căn cứ tình báo biểu hiện, Thanh Bang Trí Vương cũng tới, đã mang đến một đám người Thanh Bang. Mục đích rất đơn giản, là trợ giúp Đinh Cuồng tạo phản.
Trong con ngươi của Đoạn Phàm, hiện ra một tia khinh thường:
- Sư phụ nói với con, Phó Dịch đã phản bội.
- Thanh Bang, là nhà dưới của Phó Dịch.
Đoạn Phàm cắn răng mở miệng nói:
- Cái gia hỏa này chân ngoài dài hơn chân trong.
- Không.
Đoạn Thiên lắc đầu, nói ra:
- Thanh Bang cũng không phải nhà dưới của Phó Dịch, Thanh Bang lợi dụng Phó Dịch, đồng dạng, Phó Dịch cũng là lợi dụng Thanh Bang.
Với tư cách lão Đại, người sáng lập Đoạn Thiên Môn, Đoạn Thiên đương nhiên hiểu Phó Dịch, cũng biết, Phó Dịch là một người rất có dã tâm.
Phó Dịch, là không thể nào trở thành chó của Thanh Bang.
- Lợi dụng Thanh Bang?
Đoạn Phàm nhíu mày, hít sâu một hơi, trên mặt tràn đầy vẻ khiếp sợ:
- Chẳng lẽ Phó Dịch là muốn mượn tay Thanh Bang, ngồi lên ghế lão Đại Đoạn Thiên Môn?
- Đích thật là như thế.
Đoạn Thiên tán thưởng nhìn Đoạn Phàm, nói ra:
- Đinh Cuồng muốn tạo phản, làm ra động tĩnh lớn như vậy, cố ý tiết lộ tin tức, mục đích có hai cái.
- Thứ nhất, đương nhiên là muốn chứng minh cho tất cả mọi người thấy, cha thật sự đã xảy ra chuyện. Về phần điểm thứ hai, đó chính là, giết toàn bộ người Thanh Bang đến đây.
Đoạn Thiên mỉm cười, nói ra:
- Phó Dịch cho tới bây giờ đều là một gia hỏa dã tâm bừng bừng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.