Cha của Đoạn Phàm, Đoạn Thiên vẫn chờ Trần đại thiếu đi trị liệu.
- Ngữ Yên, em về trước đi nghỉ ngơi, anh đi xử lý một chút sự tình.
Ly khai sân bay, Trần Thanh Đế giao xe cho Bùi Ngữ Yên, gọi taxi rời đi.
Bùi Ngữ Yên biết rõ, Trần đại thiếu nhất định là vì sự tình của Đoạn Thiên, nàng rất muốn đi theo, cuối cùng vẫn là không có mở miệng, lựa chọn trở về.
Về đâu?
Đương nhiên là về biệt thự của Trần Thanh Đế rồi.
- Lái xe, dừng lại ở chỗ này là được.
Hơn nửa giờ sau, khi xe đi tới vùng ngoại ô, Trần Thanh Đế ngồi ở phía sau, mỉm cười nói ra.
- Được rồi!
Tài xế xe taxi là một Đại Hán rất hào sảng.
Thanh toán tiền xe, xuống xe, đợi cho xe taxi ly khai, Trần Thanh Đế nhìn hư không trên đỉnh đầu, thản nhiên nói:
- Ngô Tranh Vanh, xuất hiện đi.
- Ngươi nên gọi ta là Ngô gia gia, gọi thẳng đại danh của ta như vậy sao được, không hiểu quy củ.
Trần Thanh Đế vừa dứt lời, Ngô Tranh Vanh lách mình mà ra.
- Ta nói Ngô Tranh Vanh này, ngươi có thể đừng quấn lấy ta hay không?
Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Ngô Tranh Vanh nói ra:
- Ngươi nói cho ta biết, rốt cuộc là ai bảo ngươi âm thầm bảo. . . hộ ta, ta trực tiếp đi tìm hắn.
Trần đại thiếu cố ý đem hai chữ 'bảo hộ' này, tăng thêm ngữ khí.
Con mẹ nó, có bảo hộ như vậy sao?
- Ngoại trừ tên của ta ra, sự tình khác ta không có quyền nói cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671939/chuong-621-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.