Chương trước
Chương sau
- Ta trước kia hấp thu Tinh Thần Dị Năng của sư phụ Ngữ Yên, tuy không coi là nhiều, chỉ cần dung hợp với tinh thần lực của ta, đầy đủ trở thành Dị Năng giả Tinh Thần.
Trong nội tâm Trần Thanh Đế nhịn không được thầm nghĩ: 
- Trở thành Dị Năng giả Tinh Thần, dùng tinh thần lực của ta, mới có thể tạm thời ngăn chặn ma khí trong cơ thể.
Hiện tại, Trần Thanh Đế là ma khí xông não, suýt nữa bị ma khí khống chế.
Muốn triệt để tỉnh táo lại, phải ngăn chặn ma khí mới được.
Thanh trừ?
Trần đại thiếu cũng rất muốn, bất quá, hiện tại ngay cả thanh tỉnh, cũng không có triệt để tỉnh táo lại, còn nói gì triệt để thanh trừ ma khí?
Thanh trừ như thế nào?
Hiện tại Trần Thanh Đế cần phải làm, là trước tạm thời ngăn chặn ma khí xông não, sau đó lại suy nghĩ sự tình thanh trừ ma khí như thế nào.
- Dung hợp Tinh Thần Dị Năng, dùng tinh thần lực của ta, muốn áp chế, có lẽ không khó.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, điều động Tinh Thần Dị Năng cưỡng ép hấp thu trong đầu.
- Hấp thu ít, dung hợp cũng rất nhanh.
Bốn năm phút đồng hồ sau, trên mặt Trần Thanh Đế lộ ra một tia tươi cười không thể phát giác.
Tinh Thần Dị Năng của Mục U Lam, đã bị Trần Thanh Đế dung hợp triệt để.
Tinh Thần Dị Năng giả.
Tinh Thần Dị Năng giả vô cùng cường hãn, nghịch thiên sinh ra đời rồi!
Nhìn Trần Thanh Đế đứng nguyên tại chỗ, vẫn không nhúc nhích, cũng không biết đang làm cái gì, Hạo Quý mấy lần muốn mở miệng, nhưng vẫn là nhịn được.
Choáng nha, ngươi một câu không nói đứng ở nơi đó, làm xiếc hay sao?
Bọn người Hạo Quý một hồi im lặng.
Nếu không phải vì lấy tới mỹ đồng huyết sắc, Hạo Quý đã sớm quay đầu bước đi rồi.
Ai có thời gian rỗi kia, ở chỗ này mò mẫm hao tổn?
Ca ca ta là rất bận rộn.
Người trẻ tuổi như Hạo Quý, không lo ăn không lo mặc, lại có rất nhiều tiền, có thể kiên nhẫn như thế này, thật sự là không thấy nhiều.
- Hạo Quý, cái này phải đợi tới khi nào?
Bặc Giới Sáp đứng ở bên người Hạo Quý, chỉ vào đồng hồ trên cổ tay mình, hạ giọng nói ra: 
- Thời gian không còn sớm.
- Gấp cái gì? Chờ một chút.
Hạo Quý ngoài miệng nói như vậy, trong con ngươi, lại hiện lên một tia lo lắng.
Thời gian, hoàn toàn chính xác là không còn sớm.
- Ma khí, sắp bị áp chế rồi.
Ở sâu trong nội tâm Trần Thanh Đế, phát ra một tiếng gầm nhẹ, khống chế Tinh Thần Dị Năng cường đại kia, điên cuồng áp chế ma khí.
Trở nên nhạt rồi.
Con ngươi của Trần Thanh Đế, không ngừng trở thành nhạt.
Một phút đồng hồ sau, hai mắt của Trần Thanh Đế, rốt cục khôi phục bình thường.
- Rốt cục giải quyết rồi.
Trần Thanh Đế nhẹ nhàng thở ra, lập tức lại nhíu mày, thầm nghĩ: 
- Ma khí chỉ là tạm thời áp chế, còn không có thanh trừ, tùy thời có khả năng xông não lần nữa.
- Phải mau chóng tăng tu vi thuận tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết lên mới được.
Trần Thanh Đế âm thầm lắc:
- Dù vậy, cũng không nhất định có thể thanh trừ ma khí.
Ma Cuồng Tiêu!
Đây là một loại bí pháp, có thể cho tu vi của Trần Thanh Đế, dưới tình huống có đầy đủ tài nguyên, phi tốc tăng vọt.
Tài nguyên không ngừng, tu vi cũng sẽ không ngừng đột phá.
Nhưng mà, hậu quả cũng là phi thường đáng sợ.
Tu vi tăng vọt, tăng vọt càng nhiều, ma khí trong cơ thể lại càng thêm tràn đầy, hơn nữa, ma khí cũng sẽ bạo lực xông náo, chiếm cứ.
Kết quả là nhập ma.
Khá tốt, tài nguyên trên người Trần Thanh Đế cũng không phải quá nhiều, chỉ là tu vi nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết, tăng lên tới Luyện Khí tầng chín đỉnh phong.
Bằng không thì Trần đại thiếu không nhập ma là không thể.
Ở trong khoảnh khắc tu vi từ Luyện Khí tầng bảy, tăng lên tới Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, cái này vốn chính là một chuyện cực kỳ kinh khủng.
Coi như là như vậy, cũng không phải là uy lực chính thức của Ma Cuồng Tiêu.
Thuận tu luyện khí tầng bảy, nghịch tu luyện khí tầng chín đỉnh phong, dùng sức chiến đấu của Trần Thanh Đế, cũng chỉ là có thể miễn cưỡng chém giết cao thủ, có được thực lực tương đương với Trúc Cơ sơ kỳ mà thôi.
Mà thực lực của Mục U Lam, cũng không chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, ít nhất cũng có được chiến lực Trúc Cơ hậu kỳ đỉnh phong, thậm chí là Trúc Cơ kỳ Đại viên mãn.
Giết!
Bị Trần Thanh Đế gọn gàng chém giết.
Khiêu chiến vượt qua vài cấp, đây mới là uy lực chính thức của bí pháp Ma Cuồng Tiêu!
Có thể có uy lực cường đại như thế, trả giá một cái giá lớn như vậy, cuối cùng, còn áp chế ma khí xuống dưới, đã xem như tốt rồi.
Đáng được ăn mừng chính là, Trần Thanh Đế là ở địa cầu, tuy ở trong nhà kho dưới mặt đất của Lữ gia, lấy tới không ít Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí, nhưng cuối cùng còn không coi là nhiều.
Nếu như ở dưới bí pháp Ma Cuồng Tiêu, tu vi nghịch tu Càn Khôn Tạo Hóa Quyết của Trần đại thiếu, tăng lên tới Luyện Khí tầng mười...
Hậu quả kia sẽ cực kỳ nghiêm trọng.
Dù sao, chỉ là Luyện Khí tầng chín đỉnh phong, Trần Thanh Đế cũng chỉ là giữ vững một tia thanh minh.
Luyện Khí tầng mười?
Móa!
Nhập ma là chuyện chắc chắn a!
- Cái kia, thần tượng a, đã tốt rồi sao?
Lại qua hơn mười giây, Hạo Quý rốt cục nhịn không được, thấp giọng nói ra: 
- Đứng như vậy 10 phút rồi, làm bọn ta cũng đứng theo như người điên vậy.
- Anh là thần tượng của em, nhưng em cũng không thể như vậy a?
Hạo Quý liếc mắt nói ra.
- Ân, tốt rồi.
Trần Thanh Đế nhẹ gật đầu.
- Oa kháo dựa vào, rốt cục tốt rồi.
Hạo Quý xoa xoa đôi bàn tay, vẻ mặt chờ mong nhìn Trần Thanh Đế, nói ra: 
- Thần tượng, hiện tại có thể nói cho em biết, mỹ đồng kia là anh mua ở nơi nào không?
Nhìn thấy con ngươi của Trần Thanh Đế khôi phục bình thường; người, cho bọn hắn cảm giác cũng không có Phiêu Miểu như trước nữa, Hạo Quý có thể khẳng định, Trần Thanh Đế trước mắt, là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, Trần Thanh Đế.
Trần đại thiếu trước kia, rất giống vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên, lại rất không giống.
Rất mâu thuẫn.
- Cái này...
Trên mặt Trần Thanh Đế, hiện lên một tia ngượng nghịu, bất đắc dĩ nói: 
- Cái mỹ đồng này, thật đúng là... thực không dễ bán.
Mỹ đồng?
Dựa vào, đây là mỹ đồng?
Rõ ràng là ma khí nhập não, bộ dáng sau khi nhập ma.
- Thần tượng, anh không nên đùa nghịch người như vậy?
Hạo Quý gào thét thẳng gọi, vỗ vỗ ngực, nói ra: 
- Chỉ cần anh cho em địa chỉ, em nhất định có thể mua được.
Bối cảnh của Hạo Quý ở trong tòa thành thị này, coi như là có chút tiền, có chút năng lực.
- Đây là bản số lượng có hạn, toàn bộ thế giới cũng chỉ có một bộ này.
Trần Thanh Đế nhịn không được đổ mồ hôi, khá tốt hắn biết rõ mỹ đồng là cái đồ chơi gì:
- Là cố ý làm theo yêu cầu.
- Làm theo yêu cầu hay sao?
Hạo Quý chấn động toàn thân, nói ra: 
- Thần tượng, ở nơi nào làm theo yêu cầu vậy? Em cũng đi yêu cầu một bộ, choáng nha, tất cả đều là mỹ đồng huyết sắc, quá đẹp trai xuất sắc rồi.
- Cái này ta thật không biết.
Trần Thanh Đế bất đắc dĩ chỉ chỉ Tivi LCD trong tiệm thuê băng đĩa, nói ra:
- Là Ngữ Yên định chế cho ta.
- A...
Trên mặt Hạo Quý lộ ra vẻ thất vọng, lập tức liền hỏi: 
- Bây giờ Bùi Ngữ Yên đang ở đâu? Anh hỏi chị ấy xem định chế ở nơi nào, nói cho em biết được không?
- Cái này chỉ sợ có chút khó khăn, trước kia ta cùng Ngữ Yên tách ra, liên hệ nàng không được.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong con ngươi, hiện lên một tia lo lắng.
Trần đại thiếu là nhớ rõ, Bùi Ngữ Yên cũng từ trên lầu nhảy xuống.
Có lẽ không có việc gì.
Dùng thực lực của Bùi Ngữ Yên, chắc có lẽ không có chuyện gì.
- Hạo Quý, chúng ta vẫn là nhanh đi thôi, thời gian đã không còn kịp rồi.
Bặc Giới Sáp ở một bên nhìn đồng hồ, nhịn không được mở miệng thúc giục nói.
- Cái kia... Được rồi.
Vẻ mặt Hạo Quý thất vọng, nhìn Trần Thanh Đế nói ra:
- Thần tượng, cho số điện thoại của anh cho em được không?
- Ngươi đọc đi.
Trần Thanh Đế móc điện thoại ra, rất nhanh nhập số của Hạo Quý, hơn nữa bấm gọi:
- Nếu có phiền toái gì, có thể tìm ta, vì cảm tạ, ta có thể giúp ngươi một việc.
Hạo Quý giúp Trần đại thiếu một cái đại ân, mà Trần Thanh Đế lại không thể nói cho hắn biết, con ngươi huyết sắc không phải mỹ đồng gì, còn lừa Hạo Quý.
Trần đại thiếu cảm giác băn khoăn.
- Hỗ trợ?
Hạo Quý nhún vai, nói ra: 
- Thần tượng, chỉ cần anh hỏi giúp em, định chế mỹ đồng huyết sắc ở nơi nào là được.
Ở tòa thành thị này, bối cảnh của Hạo Quý cũng không tệ lắm, có chuyện gì, là Hạo Quý hắn không giải quyết được hay sao?
Cho dù không cách nào giải quyết, cũng không phải Trần Thanh Đế có thể giải quyết.
Hạo Quý nghĩ như thế.
Ta cũng không giải quyết được, Trần Thanh Đế ngươi có thể giải quyết? Nói đùa gì vậy?
Mặc dù nói, ngươi là vị hôn phu của Bùi Ngữ Yên.
- Thần tượng, em đi trước, a đúng rồi, em tên là Hạo Quý, thằng này tên là Bặc Giới Sáp.
Nói xong, bọn người Hạo Quý rất nhanh ly khai.
- Gì cơ? Không giới sắc?
Trần Thanh Đế lắc đầu, rất nhanh gọi điện thoại của Bùi Ngữ Yên, rất nhanh, Trần đại thiếu nhíu mày:
- Ân? Tắt điện thoại?
Một loại dự cảm bất hảo, tuôn vào trong lòng.
- Ta nhớ được, Ngữ Yên cũng đi theo nhảy xuống, dùng thực lực của nàng, có lẽ không có việc gì.
Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, thầm nghĩ: 
- Vì cái gì điện thoại gọi không thông, chẳng lẽ là gặp nguy hiểm gì?
- Không được, phải đi tìm nàng.
Trần đại thiếu trầm ngâm một tiếng, lại nhìn Tivi LCD trong tiệm thuê băng đĩa, sau đó quay người ly khai.
Kế tiếp, Trần Thanh Đế dựa theo trí nhớ mơ hồ, bắt đầu đường cũ phản hồi, tìm kiếm Bùi Ngữ Yên.
- Nơi này có khí tức của Ngữ Yên lưu lại, bất quá... giống như tràn đầy lo lắng cùng tuyệt vọng.
Trần Thanh Đế nhíu mày, cảm thấy cái mũi của mình đau xót.
- Ngữ Yên, em không có việc gì, nhất định không có việc gì.
Trần đại thiếu nhìn dấu vết lưu lại dưới mặt đất, trong lòng đột nhiên lo lắng.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.