Chương trước
Chương sau
Đương nhiên, trọng yếu hơn là, bản thân Thi Tu giả không thể xem như một người sống chính thức.
Bị giày vò nửa sống, nửa chết! Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
Nói là người sống, đó là bởi vì Thi Tu giả còn có thể hô hấp, còn có tư tưởng như người sống, có dục vọng cùng truy cầu. Chỉ là, toàn thân đều tràn đầy tử khí, không có sinh khí.
Theo tu vi không ngừng đề thăng, thì ngay cả một tia sinh khí cũng không có.
Một người như vậy, còn có thể tính toán là người sống sao?
Muốn diệt sát Thi Tu giả, phải nghĩ cách khu trừ thi khí trong cơ thể hắn mới được.
Thi khí, đối với Thi Tu giả mà nói, cùng huyết dịch của người bình thường không sai biệt lắm, khi huyết dịch xói mòn quá nhiều, sẽ bởi vì mất máu quá nhiều mà chết.
Ở Tu Chân giới kiếp trước của Trần Thanh Đế, không chỉ có Thi Tu giả, càng là có môn phái Thi Tu tồn tại.
Giết.
Trần Thanh Đế đã giết qua.
Hơn nữa, Thi Tu giả ở Tu Chân giới, đây tuyệt đối là nhân thần cộng phẫn, so với Tà Tu hấp thu máu huyết xử nữ đề thăng tu còn đáng giận hơn, để cho người thống hận hơn.
Thi Tu giả muốn tăng lên tu vi, vậy thì cần thi khí.
Thi khí ở đâu?
Không thể nghi ngờ là tới từ người chết.
Cổ mộ đối với Thi Tu giả mà nói, cái kia chính là Thánh Địa tu luyện. Muốn tu luyện, tăng tu vi của mình lên, phải tìm cổ mộ, đào mộ phần người ta.
Ai hi vọng mộ phần lão tổ của mình, bị người khác đào lên?
Cái này là nguyên nhân Thi Tu giả làm cho người tức lộn ruột.
Đối với trên địa cầu, những người đào mộ kia, tiến hành nghiên cứu khảo cổ, Trần Thanh Đế là một mực không thích, rất chán ghét.
Nếu như bị đào, là mộ của tổ tiên ngươi, ngươi sẽ nghĩ như thế nào?
Đương nhiên, trên địa cầu khá tốt, dù sao, người trên địa cầu, phần lớn đều là người bình thường, hơn một ngàn năm, hậu đại chủ nhân của cổ mộ mấy ngàn năm, đều có thể đã diệt tuyệt.
Cho dù chưa chết, cũng không có cảm tình gì đáng nói, thậm chí cũng không biết mình có một lão tổ ngưu bức hò hét như vậy.
Những điều này đều là bình thường.
Nhưng mà các Tu Chân giả, tuổi thọ đều là rất dài.
Có khả năng cha của mình chết mấy ngàn năm, mình vẫn còn sống. Nếu như để cho nhi tử biết rõ, phần mộ lão tử chết mấy ngàn năm của mình bị người đào.
Cạc cạc... Ngẫm lại thử xem sẽ như thế nào.
Mượn địa cầu mà nói, cha ngươi vừa qua đời, mới được chôn xuống. Vào lúc ban đêm, đã bị người đào lên, với tư cách làm con, người này sẽ như thế nào?
Còn không phát điên sao!
Oanh!
Trần Thanh Đế thúc dục linh khí trong cơ thể, bám vào trên ngòi bút, tay động liên tục, chu sa dính lên, bắt đầu phát họa trên hoàng phù.
Diệt Âm Phù!
Đây là phù triện hiện tại Trần Thanh Đế làm.
Phốc!
Một tiếng trầm đục, ký hiệu kỳ quái bên trên hoàng phù, cấp tốc hiện lên một đạo lưu quang, tờ Diệt Âm Phù thứ nhất, đã được Trần Thanh Đế chế tác thành công.
- Khá tốt ta có đầy đủ kinh nghiệm, ở kiếp trước, Diệt Âm Phù này cũng chế tác qua không ít. Bằng không thì dùng tu vi của ta bây giờ, muốn thành công chế tác, quả thực không dễ dàng.
Tờ Diệt Âm Phù thứ nhất chế tác thành công, Trần Thanh Đế có chút nhẹ nhàng thở ra.
Ở Tu Chân giới kiếp trước, phù triện Trần Thanh Đế chế tác nhiều nhất, chính là Diệt Âm Phù rồi.
Dù sao, Thi Tu giả trong Tu Chân giới, đây chính là rất nhiều. Muốn đơn giản giết chết Thi Tu giả, Diệt Âm Phù là ắt không thể thiếu.
Còn có nữa là, loại vật Diệt Âm Phù này, ở Tu Chân giới chính là hàng rất đắt đỏ.
Đương nhiên, kiếp trước Trần Thanh Đế chế tác Diệt Âm Phù, so với hiện tại thật sự là cao cấp hơn rất nhiều.
Bùi Ngữ Yên ở một bên, nhìn thấy lưu quang, trong lòng nhịn không được run lên, lúc này hai mắt trừng càng lớn, vẻ mặt khó tin.
Tại sao lại hiện lên một đạo lưu quang?
Chẳng lẽ... chẳng lẽ Trần Thanh Đế thật sự biết vẽ bùa? Là Thiên Sư bắt quỷ?
Tuy thực lực Bùi Ngữ Yên cường hãn, còn là Dị Năng giả ngưu bức hò hét, nhưng mà, Tu Chân giả thần bí, nàng cũng không biết.
Bằng không thì Bùi Ngữ Yên sớm đã biết rõ, Trần Thanh Đế là Tu Chân giả rồi.
Dị Năng giả, nội công cao thủ, những cái này đối với Bùi Ngữ Yên mà nói, đều không tính thần bí. Trái lại, ở bên trong thế giới của nàng, thật sự là quá bình thường.
Dù sao, bản thân Bùi Ngữ Yên chính là một Dị Năng giả loại tinh thần, còn mạnh đến tình trạng làm cho người tức lộn ruột.
Bất quá, nàng lại biết, ở địa cầu còn có tồn tại càng thêm thần bí. Về phần là cái gì, Bùi Ngữ Yên cũng không biết, cũng không có tiếp xúc đến.
Năm đó mặc dù Bùi Ngữ Yên xuất ngoại, làm cho Trần gia trầm mặc, không có ngăn cản. Cũng là bởi vì thế lực sau lưng nàng. Nhưng mà đồng dạng, nàng lại không có thể từ hôn.
Không phải là không muốn, mà là căn bản không cách nào làm được.
Cho dù là lực lượng sau lưng nàng, cũng không dám để cho Bùi Ngữ Yên từ hôn, đánh mặt Trần gia.
Đến hiện tại...
Cho dù có thể từ hôn, Bùi Ngữ Yên cũng không muốn từ hôn, nàng đã thật sự yêu Trần Thanh Đế.
- Lực lượng trong cơ thể Trần Thanh Đế, rốt cuộc là lực lượng gì? Chẳng lẽ lực lượng khiến cho sư phụ ta sợ hãi, là loại lực lượng này?
Trong nội tâm Bùi Ngữ Yên tràn đầy nghi hoặc.
Một giờ sau, Trần Thanh Đế đình chỉ chế tác.
Trần đại thiếu mua được 100 tấm hoàng phù, cuối cùng chỉ thành công chế tạo ra hai mươi tấm Diệt Âm Phù, cùng với bốn tấm Tị Âm Phù.
Những thứ khác tất cả đều thất bại.
Diệt Âm Phù, không có thất bại, thất bại chính là bên trên Tị Âm Phù.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.