Chương trước
Chương sau
Trần Thanh Đế đi về phía trước một bước, nhìn Phó Dịch, thản nhiên nói:
- Ta khuyên ngươi, tốt nhất thu súng trở lại. Nếu không...
- Nếu không thì làm sao?
Vẻ mặt Phó Dịch khinh thường.
- Không phải là chuyện nhặt xác cho con của ngươi, mà ngươi phải ngẫm lại, ai nhặt xác cho ngươi.
Thanh âm của Trần Thanh Đế rất bình thản, bình thản đến làm lòng người vì sợ mà tâm rung động.
Xoát xoát xoát...
Trần Thanh Đế vừa dứt lời, người Phó Dịch mang đến, ngay ngắn móc súng ra, nhắm ngay Trần Thanh Đế.
- Nhặt xác cho ta?
Sắc mặt Phó Dịch âm trầm, tay cầm lấy súng dùng lực, gắt gao nhắm ngay đầu Trần Thanh Đế, lạnh giọng nói ra:
- Tin hay không, ta hiện tại bắn chết ngươi ngay?
- Ta đếm tới ba, nếu như ngươi không buông súng...
Trần Thanh Đế nhíu mày, trên mặt lộ ra dáng tươi cười khinh thường, nói ra:
- Ta không ngại chém rụng tay của ngươi.
- Tiểu tạp chủng, ngươi cho rằng lão tử là ngày đầu tiên đi ra lăn lộn sao? Chém rụng tay của ta? Lão tử còn sợ ngươi sao?
Vẻ mặt Phó Dịch khinh thường, lạnh giọng nói ra:
- Lão tử ngược lại muốn nhìn, ngươi chém rụng tay lão tử như thế nào.
Phó Dịch hắn là người nào, thân là nhân vật cấp bậc nguyên lão của Đoạn Thiên Môn, đi theo Đoạn Thiên tranh đấu giành thiên hạ, giết qua rất nhiều người, cũng bị rất nhiều người đuổi giết qua.
Cho tới bây giờ, Phó Dịch hắn còn sống rất tốt, cái dạng tràng diện gì, hắn chưa thấy qua?
Há có thể bị Trần Thanh Đế hù ngã?
Thật sự là chê cười! Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: truyentop.net
- Một!
Trần Thanh Đế căn bản là không có để ý tới Phó Dịch, lạnh như băng nói. Chữ một vừa dứt, trên người Trần Thanh Đế tản mát ra sát khí đầm đặc.
Cảm nhận được Trần Thanh Đế trên người sát khí, trong lòng Phó Dịch đột nhiên run lên, tay cầm lấy súng càng thêm dùng sức.
Loại vật sát khí này, Phó Dịch ở trong hắc đạo, đánh cho nhiều năm như vậy, kiến thức cũng không ít. Chỉ là, Trần Thanh Đế tản mát ra sát khí, thật sự là quá cường hãn.
- Hai!
Theo chữ hai thốt ra, sát cơ trên người Trần Thanh Đế, trở nên càng thêm mãnh liệt, càng thêm khủng bố, trên trán Phó Dịch không khỏi xuất hiện mồ hôi lạnh.
Nhưng mà, sát khí còn đang không ngừng tăng vọt.
Đúng, là tăng vọt.
Phó Dịch bị sát khí bao ở trong đó, cảm giác hai chân của mình vậy mà nhịn không được run rẩy lên, mồ hôi lạnh điên cuồng chảy xuống.
Sát khí khổng lồ như thế, Phó Dịch hắn cho tới bây giờ chưa từng có cảm thụ qua.
Phó Dịch cảm giác không khí bốn phía, đều giống như bị sát khí của Trần Thanh Đế chiếm cứ, khiến cho hô hấp của hắn trở nên khó khăn, sắp không thở nổi.
Áo sơmi màu đen, lúc này đã bị thẩm thấu.
Phần đông tinh anh đi cùng Phó Dịch, trong lòng đều mãnh liệt rung động, thân thể không ngừng run rẩy, nguyên một đám há hốc miệng, dốc sức liều mạng hô hấp.
Đoạn Phàm ở một bên, sắc mặt lập tức trở nên khó coi không thôi. Hắn tinh tường biết rõ, một khi Trần Thanh Đế đếm tới ba, cánh tay của Phó Dịch tuyệt đối đừng nghĩ sẽ còn.
Một khi động thủ, Đoạn Phàm cũng có đầy đủ tin tưởng, tất cả mọi người ở đây, kể cả Phó Dịch ở bên trong, quyết không có bất cứ người nào, có thể chạy thoát.
Tất cả mọi người sẽ bị chém giết.
Bị Trần Thanh Đế chém giết.
Súng ống?
Ở trước mặt Trần Thanh Đế, căn bản chính là bài trí.
Mặc dù họng súng gần như thế, Đoạn Phàm cũng biết, Trần Thanh Đế có thể ở trước khi Phó Dịch nổ súng, giết Phó Dịch mười lần, hai mươi lần, một trăm lần...
Tốc độ công kích của Trần Thanh Đế, nhanh đến làm cho người tức lộn ruột.
Mà Đoạn Phàm, so với ai khác đều muốn giết Phó Dịch, muốn Phó Dịch chết. Chỉ là, hiện tại hắn không thể làm như vậy, Đoạn Thiên Môn hiện tại, không thể giết Phó Dịch.
Bất kể nói thế nào, Phó Dịch ở bên trong Đoạn Thiên Môn, có được quyền lực cực lớn, có rất nhiều cỗ lực lượng đều là dùng Phó Dịch như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Đoạn Thiên Môn không có Đoạn Thiên, giết Phó Dịch, hậu quả kia là vô cùng nghiêm trọng.
Là buộc thế lực dưới cờ Đoạn Thiên tạo phản.
Có Đoạn Thiên, vấn đề gì cũng có thể giải quyết, mấu chốt là, Đoạn Thiên Môn hiện tại, không có Đoạn Thiên.
Lời nói khó nghe, Đoạn Phàm hắn trên danh nghĩa là người tiếp nhận Đoạn Thiên Môn tương lai, nhưng nguyên lão chính thức, ngoại trừ rất ít người ra, không có mấy người sẽ đem hắn vào mắt.
Phó Dịch, không thể nghi ngờ là một cái.
Đoạn Phàm muốn giết Phó Dịch, nhưng mà hắn biết rõ, hiện tại Phó Dịch không thể chết được.
Trần Thanh Đế giết, không phải Đoạn Phàm hắn giết?
Nhưng mà, Trần Thanh Đế là sư phụ Đoạn Phàm hắn, Đoạn Phàm hắn có mặt ở đây, đó chính là Đoạn Phàm hắn giết.
Hơn nữa, cho dù người ta không truy cứu Đoạn Phàm, chỉ trả thù Trần Thanh Đế, Đoạn Phàm hắn há có thể ngồi yên không lý đến?
Trần Thanh Đế là sư phụ Đoạn Phàm hắn.
Bất quá, Đoạn Phàm muốn ngăn cản, lại phát hiện mình căn bản là không mở miệng được, một câu bị đặt ở trong cổ họng, nói không nên lời.
Như là bị sát khí của Trần Thanh Đế trấn trụ, cũng có thể là bởi vì, ở sâu trong nội tâm Đoạn Phàm, không muốn ngăn cản, muốn giết Phó Dịch.
Tí tách, tí tách...
Mồ hôi lạnh của tất cả mọi người, đều rơi trên mặt đất, lại để cho trong phòng vô cùng yên tĩnh, khẩn trương, đã có tiếng vang.
Ở bên trong sát khí của Trần Thanh Đế bao phủ, Phó Dịch thật sự khó thở, cảm giác lực lượng toàn thân mình, giống như là bị rút sạch, sắc mặt tái nhợt.
Lúc này, lửa giận, sát khí trong lòng Phó Dịch, vậy mà toàn bộ biến mất.
Không biết chạy đi nơi nào.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.