Tùy tùy tiện tiện đạp mất cửa xe của người ta, Đoạn Phàm căn bản không có coi là chuyện quan trọng, chỉ là hưng phấn đi tới Hồng Hương Thuận. Chuyện tình gì, cũng không có trọng yếu bằng bái sư a.
Vẻ mặt Đoạn Phàm hưng phấn, vừa đi vào đại sảnh của Hồng Hương Thuận, thình lình phát hiện, toàn bộ đại sảnh đều rất yên tĩnh, ngay cả tiếng thở lớn cũng không có.
- Đoạn thiếu, hai cái kia là người Thanh Bang.
Bảo tiêu của Đoạn Phàm, nhìn hai thành viên Thanh Bang lưu thủ ở đại sảnh, hạ giọng nói ra.
- Người Thanh Bang? Con mẹ nó, người Thanh Bang, cũng dám chạy đến nơi đây, còn hung hăng càn quấy như thế?
Đoạn Phàm nhíu mày, thản nhiên nói:
- Phế bọn hắn đi.
- Tiểu tử, hôm nay không buôn bán, thức thời, cút đi ra ngoài ngay cho ta.
Lúc này, một thành viên Thanh Bang cầm chai bia, nhìn Đoạn Phàm, hừ lạnh quát.
- Cút ra ngoài?
Bảo tiêu của Đoạn Phàm còn chưa có động thủ, hai thành viên Thanh Bang này lại muốn để cho hắn cút ra ngoài, sắc mặt Đoạn Phàm lập tức âm trầm xuống.
Một gã thành viên Thanh Bang khác, vừa muốn chửi ầm lên, lại thấy được bảo tiêu của Đoạn Phàm, trong lòng nhịn không được run lên. Lập tức liền nghĩ đến thân phận của Đoạn Phàm.
- Đoạn thiếu, Hổ ca của chúng ta ở phía trên làm việc, phiền toái ngươi ly khai nơi đây.
Thành viên Thanh Bang này, hít sâu một hơi, ngữ khí cũng trở nên hơi chút cung kính.
Tuy bọn hắn ở Thanh Bang ngưu bức, nhưng mà đại bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671826/chuong-496.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.