Rất hiển nhiên, Viên mập mạp biết được Trần đại thiếu muốn đến, liền đuổi tất cả mọi người ra ngoài, nời này, chỉ có một mình hắn.
- Trần đại thiếu, ngươi không biết, bộ dáng khiếp sợ khi bọn hắn mặc vào áo điều hòa chống đạn kia đâu. Con mẹ nó, cuối cùng vẫn là ca ca ta chuyển lão gia tử, bọn hắn mới bằng lòng cởi ra.
Viên Cầu hừ hai tiếng nói:
- Ngay cả cha của ta, còn bị lão gia tử đạp một cước.
Áo điều hòa chống đạn, một khi mặc trên thân, ai còn cam lòng cởi ra.
Hiện tại trời rất nóng, cho dù mở điều hòa cũng không dễ chịu.
- 30 bộ, một bộ không thiếu, tất cả đều bị ta lấy trở lại, nhìn bộ dáng trông mà thèm kia của bọn hắn, ta vô cùng thống khoái.
Viên Cầu tức giận bất bình nói:
- Ai bảo bọn hắn hoài nghi ta? Choáng nha, gấp chết bọn hắn.
- Trước không nói những chuyện này.
Trần Thanh Đế nhịn không được liếc mắt, đối với Viên Cầu là bó tay rồi:
- Ta tới tìm ngươi, là muốn ngươi giúp một việc.
- Hỗ trợ cái gì?
Viên Cầu chấn động tinh thần, vỗ bộ ngực nói:
- Sự tình của Trần đại thiếu, chính là sự tình của ta, núi đao biển lửa, muôn lần chết không chối từ...
Viên Cầu có thể thành công vẽ mặt, toàn bộ là nhờ Trần đại thiếu.
- Ngừng ngừng... Không có nghiêm trọng như ngươi nói vậy, chỉ là một chuyện nhỏ.
Trần Thanh Đế mỉm cười, hạ giọng nói:
- Giúp ta tản ra tin tức, nói Trần Thanh Đế ta đêm nay, rạng sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671767/chuong-437.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.