Bằng không thì Thẩm Kỳ nàng khẳng định không muốn đến khách sạn giá cao như vậy.
Đây chính là khách sạn cấp năm sao a, mặc dù Thẩm Kỳ chưa từng tới, nhưng mà thường xuyên nghe bạn cùng phòng với nàng nói, bạn trai bạn cùng phòng với nàng đã mang cô ấy tới.
Một bữa cơm mất mấy ngàn, hơn vạn, cái kia đều là quá bình thường.
Tiêu phí như vậy, đối với Thẩm Kỳ sinh ra ở gia đình bình thường mà nói, thật sự là quá xa xỉ.
Đương nhiên, nếu như Chu Trướng cùng Trịnh Lục biết rõ chuyện giữa Trần Thanh Đế và Bùi Ngữ Yên, cái kia quyết sẽ không đồng ý, sẽ quyết đoán đứng ở bên Trần Thanh Đế.
Bởi vì Bùi Ngữ Yên là vị hôn thê của Trần Thanh Đế, cho nên, Chu Trướng cùng Trịnh Lục mới có thể gọi Bùi Ngữ Yên một câu chị dâu.
Sở dĩ Chu Trướng cùng Trịnh Lục nghe theo ý kiến của Bùi Ngữ Yên, là vì Bùi Ngữ Yên là chị dâu, mà không phải bởi vì nàng là quốc tế toàn năng siêu sao.
Không phải Trần Thanh Đế, ai sẽ nghe Bùi Ngữ Yên ngươi nói.
- Hắc hắc, Trần Thanh Đế, xem ra lần này ngươi phải chảy máu rồi.
Trịnh Lục cười hắc hắc, nói ra:
- Khách sạn này, ta đã lớn như vậy, số lần ăn cơm ở bên trong, mười ngón tay cũng có thể đếm qua.
- Về sau cho ngươi lấy cả ngón chân cũng đếm không hết.
Bùi Ngữ Yên kéo cánh tay của Trần Thanh Đế, mỉm cười, rất là ôn nhu nói.
- Oa ha ha, vẫn là chị dâu tốt.
Trịnh Lục hưng phấn kêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671755/chuong-425.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.