Thẩm Minh cầu khẩn nói:
- Em rể, ngươi cho ta ít tiền, cho mấy ngàn là được, mấy trăm cũng được, cho ta, cho ta...
Không đợi Chu Trướng nói chuyện, Trần Thanh Đế nhíu mày, nhìn Trịnh Lục nói ra:
- Trịnh Lục, cầm mấy vạn cho hắn, để cho hắn nhanh ly khai nơi đây đi.
Một kẻ nghiện nằm ở cửa ra vào Trung Y Học Viện, tính toán là chuyện gì chứ?
Không thấy được, rất nhiều đệ tử vây xem, chỉ trỏ sao?
Bất quá, bộ dáng người không ra người quỷ không ra quỷ kia của Thẩm Minh, coi như là một cái ví dụ rất tốt, giáo dục những học sinh này không nên nghiện hút.
- Trần Thanh Đế, tại sao phải cho hắn?
Chu Trướng lập tức nóng nảy.
- Ngươi nói cái gì? Ngươi không cho tiền ta, còn không cho người khác cho, tại sao em gái ta lại vừa ý ngươi chứ.
Thẩm Minh bò dậy, toàn thân run rẩy đi đến bên người Trịnh Lục, nói ra:
- Cho ta tiền, cho ta tiền...
- Cầm lấy đi.
Trịnh Lục từ trong valy tiền móc ra ba vạn, ném đến trong ngực Thẩm Minh, lạnh giọng nói:
- Lập tức lăn, về sau đừng có lại tới tìm em gái của ngươi.
- Ba vạn đủ làm gì? Trong valy của ngươi có trên trăm vạn đây này.
Thẩm Minh ôm ba vạn, còn không bỏ được, ánh mắt rơi vào bên trên valy tiền.
- Đại ca, anh đến cùng náo có đủ hay không?
Sắc mặt Thẩm Kỳ vô cùng khó coi, xóa đi nước mắt trên mặt, lạnh giọng quát:
- Tiền anh đã cầm, còn không đi nhanh lên.
- Hắc hắc,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671746/chuong-416.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.