Ngay cả Mạnh Ngưng Tuyết nàng cũng phân biệt không ra, sư phụ đến cùng cường hãn bao nhiêu.
- Cái này...
Trên mặt Trần Hương Hương, lộ ra vẻ làm khó, nói ra:
- Đại ca, anh đã quên, vậy thì quên luôn đi, đừng nghĩ tới nữa.
- Sự tình có quan hệ tới Bùi Ngữ Yên, quên, đối với anh mà nói, cũng không phải chuyện xấu gì.
Trần Hương Hương hít sâu một hơi, nói ra:
- Đại ca, anh không nên hỏi nữa, em rất mệt, em về phòng trước.
- Tiểu muội... em... Được rồi.
Nhìn thấy Trần Hương Hương không muốn nói, Trần Thanh Đế tuy rất muốn biết, lại không nên tiếp tục truy vấn nữa.
Trần đại thiếu cũng biết, tuyệt đối không phải chuyện gì tốt.
- Mạnh lão sư, xem ra cô đối với em cùng Bùi Ngữ Yên qua lại, bề ngoài giống như rất quan tâm a.
Trần Thanh Đế nhíu mày, ánh mắt đã rơi vào trên người Mạnh Ngưng Tuyết.
- Cái kia... Trần Thanh Đế, em cũng biết tôi là lão sư của em.
Mạnh Ngưng Tuyết mỉm cười, nói ra:
- Lão sư quan tâm đệ tử, đó cũng là lẽ nên làm, không phải sao?
- Đừng nói với ta những lời nhãm nhí này, lão tử không thích nghe.
Ánh mắt Trần Thanh Đế, đã rơi vào phía trên cơ thể của Mạnh Ngưng Tuyết, nuốt nuốt nước miếng, nói ra:
- Ta chỉ nói một lần cuối cùng, cô đến cùng đã suy nghĩ kỹ chưa?
- Nếu như không có, hiện tại lập tức xéo đi cho ta.
Hai mắt Trần Thanh Đế híp lại thành một tuyến, lạnh giọng nói ra:
- Mặc dù nói, lão tử cải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671706/chuong-374-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.