Vì sao phải chạy trốn?
Còn không phải bởi vì, Trần đại thiếu một người, không phải đối thủ của bọn hắn hay sao?
Nếu như Trần đại thiếu có thể giết bọn hắn, ai sẽ đào tẩu?
Trần Thanh Đế chạy đến rừng cây, có chút nhẹ nhàng thở ra. Khi hắn nhìn thấy bọn người Hồng Trung đuổi theo, trên mặt lộ ra một tia cười lạnh tàn nhẫn.
Vèo...
Thân thể Trần Thanh Đế nhảy lên, rất nhanh chạy vào trong núi rừng. Thân pháp tinh diệu bị Trần đại thiếu phát huy vô cùng tinh tế, tốc độ cũng sắp đến cực hạn.
Chỉ là mấy cái lên xuống, Trần đại thiếu đã vào trong núi rừng. Hơn nữa, dùng thủ đoạn của Trần đại thiếu, căn bản sẽ không lưu lại bất luận dấu vết gì.
Cấp tốc chạy vội khoảng 1000m, Trần Thanh Đế chứng kiến một bụi cỏ rậm rạp, thân thể khẽ động, chui đi vào.
Trần đại thiếu cũng không có ý định tiếp tục trốn xuống dưới, 1000m cũng đã đủ rồi.
- Bọn hắn như thế nào cũng không nghĩ ra, ta không có tiếp tục đào tẩu, mà là ẩn núp.
Trần Thanh Đế ở trong bụi cỏ rậm rạp, tâm niệm vừa động, trong tay nhiều ra hai khối Nguyên ngọc ẩn chứa linh khí nồng hậu dày đặc.
- Trước thừa cơ khôi phục linh khí thoáng một phát, sau đó... giết!
Người muốn giết Trần Thanh Đế hắn, vậy thì phải làm tốt chuẩn bị bị giết, phải có giác ngộ bị giết.
Nhất là những người Hướng gia này, khiến cho Trần Thanh Đế chật vật như thế.
Trần đại thiếu há sẽ bỏ qua bọn hắn?
Những người này, phải chết.
- Nghịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671671/chuong-339.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.