Phùng Kiến Nhân phát ra tiếng kêu như là mổ heo, mồ hôi lạnh như mưa, sắc mặt lập tức trở nên trắng bệch, toàn thân đều không ngừng run rẩy.
Phùng Kiến Nhân hắn, lúc nào thụ qua đau đớn như vậy?
- Động huynh đệ của ta, tàn! Thương huynh đệ của ta, chết!
Trần Thanh Đế thấp giọng lập lại một lần.
Két sát!
Bên trong tiếng kêu thảm thiết của Phùng Kiến Nhân, đùi phải bị Trần Thanh Đế đạp gãy, xương cốt cũng trở nên nát bấy. Coi như là toàn bộ bệnh viện chỉnh hình trên thế giới, cũng tuyệt đối bó tay, không cách nào trị liệu.
- Động huynh đệ của ta, tàn! Thương huynh đệ của ta, chết!
Răng rắc!
Lại là một thanh âm xương cốt đứt gãy vang lên, cánh tay phải của Phùng Kiến Nhân bị đạp gãy. Toàn thân Phùng Kiến Nhân cũng bắt đầu run rẩy, không thể khống chế tiểu tiện của mình rồi.
Mà ngay cả Tỉnh Tư ở một bên, cũng bị dọa đái, sắc mặt trắng bệch, thật sự là quá tàn nhẫn.
Chỉ là, bọn hắn lại quên, thời điểm đánh Võ Thuật, Võ Thuật bị đánh đến toàn thân da tróc thịt bong, như là huyết nhân, bọn hắn lại không có cảm thấy tàn nhẫn?
Không chỉ không có cảm thấy tàn nhẫn, còn cảm giác quá nhân từ, đánh còn chưa đủ hung ác.
Trần Thanh Đế không có tiếp tục đánh tiếp, mà là cúi người, nhặt điện thoại rơi trên mặt đất lên, nhét vào trên người Phùng Kiến Nhân.
- Ngươi không phải muốn gọi điện thoại, gọi chỗ dựa của ngươi tới sao? Gọi cho lão tử, nhanh.
Lúc Trần Thanh Đế vừa tiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671645/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.