- Cái kia... tướng quân.
Cục trưởng cục công an thành phố, Triệu Hiến đầu đầy mồ hôi lạnh, dùng thanh âm run rẩy nói:
- Điện thoại của Phùng bí thư gọi không thông... có lẽ... có lẽ đang họp chính ủy.
Triệu Hiến là cục trưởng cục công an thành phố, chỉ là một cấp Phó thính, người ta là trực tiếp mang theo quân đội xông tới. Hơn nữa Trần Chấn Hoa phát ra sát khí đầm đặc, hắn bị sợ gần xỉu rồi.
Quân Thần Trần Chấn Hoa, tuy ngưu bức hò hét, nhưng cũng không phải nói, người nào cũng biết hắn. Ít nhất, Triệu Hiến còn không có tư cách kia.
- Họp?
Trần Chấn Hoa nhướng mày, nhìn mấy quân nhân hắn mang tới, lạnh giọng nói:
- Hiện tại các ngươi đi bắt hắn tới cho lão tử.
- Vâng!
Một đám quân nhân, ngay ngắn quát một tiếng, lập tức, rất nhanh rời khỏi cục công an thành phố, hướng tòa nhà thị chính tiến đến.
- Con mẹ nó, cút ngay cho ta.
Trần Chấn Hoa một cước đạp bay cục trưởng cục công an Triệu Hiến, tức giận quát.
Triệu Hiến được cảnh sát khác nâng dậy, rất nhanh ly khai.
Con mẹ nó, cái này... cái này là địa bàn của bọn hắn, là cục công an bọn hắn công tác a.
Nhưng mà, lại bị người đá chạy ra.
Sau một lát, ở bên trong toàn bộ cục công an thành phố, chỉ còn lại có hai người Trần Chấn Hoa cùng Lâm Sát Địch. Trần Chấn Hoa nộ khí trùng thiên, hận không thể hiện tại giết người.
Lâm Sát Địch lại mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, không nhìn thẳng Trần Chấn Hoa.
- Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671641/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.