Hiện tại Hà Gia Tước hoàn toàn hiểu rõ, Trần Thanh Đế vừa mới vào đã nói : các ngươi, toàn bộ đều phải chết!
Các ngươi, toàn bộ đều phải chết!
Ở trong các ngươi đó, là kể cả Hà Gia Tước hắn a.
- Không... Không muốn... Không được qua đây.
Hà Gia Tước hoảng sợ liên tục tru lên, cả thân thể không ngừng lui về sau.
- Muốn chết!
Trần Thanh Đế nhíu mày, lập tức thân thể khẽ động, rất nhanh công kích một gã cảnh quan bị cắt đứt cánh tay.
Phanh!
Két sát!
Oanh!
Liên tục ba tiếng vang bất đồng, tên cảnh quan bị cắt đứt một cánh tay, lại cầm lấy súng muốn bắn Trần đại thiếu kia, bị Trần Thanh Đế đá gãy cổ.
Người cảnh quan này, trừng lớn hai mắt, mặt mũi tràn đầy không thể tin được, đầu nghiêng một cái, ngã trên mặt đất.
Thẳng đến một khắc chết này, hắn cũng nghĩ mãi mà không rõ, tại sao Trần Thanh Đế phát hiện. Chẳng lẽ, ở đằng sau Trần Thanh Đế này cũng có mắt sao?
Hắn không biết, cũng nghĩ không thông.
- Các ngươi cũng đều đi chết đi.
Âm thanh của Trần Thanh Đế lạnh như băng vang lên.
Trần Thanh Đế biết rõ, nếu như không phải bốn gã cảnh quan này bắt Chu Trướng cùng Trịnh Lục tới cục cảnh sát, nhốt vào phòng thẩm vấn, Chu Trướng cùng Trịnh Lục như thế nào sẽ bị đánh thành bộ dáng hiện tại?
Cho nên, bốn người bọn họ, phải chết.
Phải biết rằng, lúc Trần Thanh Đế tiến vào, chứng kiến bộ dáng Chu Trướng cùng Trịnh Lục bị đánh, đã từng nói qua: tất cả mọi người ở đây,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671627/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.