Trần Thanh Đế lắc đầu, hít sâu một hơi, hung hăng càn quấy đi ra:
- Con mẹ nó, ngươi gọi cái rắm? Làm lão tử giật mình.
- Trần Thanh Đế!
Hai mắt Lữ Văn ngưng tụ, trầm thấp kêu lên.
- Là lão tử, như thế nào, nhớ lão tử rồi hả?
Trần Thanh Đế nhíu mày đi tới, thình lình thấy được thi thể trên đất, kinh hãi quát:
- Oa kháo... Các ngươi... Các ngươi... giết người.
- Lữ Văn, lão tử... lần sau lão tử lại tới tìm ngươi...
Sắc mặt Trần Thanh Đế tái nhợt, nhanh chân bỏ chạy.
- Không cần.
Nhìn thấy có người muốn bắt Trần Thanh Đế lại, lại bị Lữ Văn mở miệng ngăn cản.
Bắt Trần Thanh Đế có làm được cái gì? Chẳng lẽ còn muốn giết người diệt khẩu hay sao? Tuy Lữ Văn hắn rất muốn giết Trần Thanh Đế, nhưng hắn dám sao?
Rất hiển nhiên, Lữ Văn hắn không dám.
- Hắn đến đây lúc nào?
Lữ Văn cũng không biết là như thế nào, đột nhiên hỏi lên một câu như vậy.
- Là vừa đến, sau đó đã bị ta phát hiện.
Tên cao thủ phát giác Trần Thanh Đế kia nói.
Trần Thanh Đế ly khai bệnh viện, vẫn cứ cảm giác không đúng, lái xe cấp tốc chạy về Trung Y Học Viện.
Nhưng mà, khi hắn đi vào Trung Y Học Viện lại nghe nói, Trịnh Lục cùng Chu Trướng bị bắt.
Sắc mặt Trần Thanh Đế, lập tức vô cùng âm trầm.
- Bị trảo đi rồi?
Trong lòng Trần Thanh Đế run lên, hắn biết rõ, người bắt Trịnh Lục cùng Chu Trướng đi, tất nhiên là Hà Gia Tước.
Bọn hắn là muốn trả thù.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671624/chuong-292.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.