Nếu như không phải Trần đại thiếu hạ thủ lưu tình, Uông Bộ Lao không chỉ là gảy mấy cái xương đơn giản như vậy. Một cước bị mất mạng, đối với Trần Thanh Đế mà nói cũng không phải việc khó gì.
- Thanh Đế, con...
Cổ Thiên Cầm như thế nào cũng không nghĩ tới Trần Thanh Đế lại đột nhiên động thủ, còn gọn gàng như thế, ngay cả nàng cũng không có kịp phản ứng.
Càng thêm không nghĩ tới, thân thủ của Trần Thanh Đế lại đột nhiên trở nên lợi hại như vậy.
Lời nói không dễ nghe, Trần đại thiếu ngay cả một đứa con gái yếu ớt cũng cưỡng gian không được a. Hơn nửa năm trước, Hoàng Dĩnh chính là ví dụ sống.
- Mẹ, không có việc gì, có con ở đây rồi.
Trần Thanh Đế quay đầu lại nhìn Cổ Thiên Cầm nhẹ gật đầu, vẻ mặt lạnh nhạt. Lập tức, ánh mắt Trần Thanh Đế quét qua, đã rơi vào trên người mọi người, lạnh giọng nói ra:
- Tiếp theo, chúng ta tới thảo luận một chút, có quan hệ vấn đề lui cổ.
Đang khi nói chuyện, Trần Thanh Đế nhấc Dương Thủ Đãi đã nhập vào bàn hội nghị lên, nhét tới bên người Uông Bộ Lao. Những người khác thấy vậy, ngay ngắn lui về phía sau, trực tiếp thối lui đến góc tường.
Hiện tại, sắc mặt của mọi người đang ngồi, tất cả đều phi thường khó coi. Nhất là những người bị Lữ gia thu mua, kiên trì lui cổ kia, sắc mặt càng khó coi.
Bọn hắn là bị Lữ gia đón mua, mới muốn lui cổ. Không thấy được Dương Thủ Đãi cùng Uông Bộ Lao bị đánh thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671554/chuong-222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.