- Hơn một tháng trước, Trần Thanh Đế con của nàng, ở thời điểm chà đạp nữ nhân, đột nhiên hôn mê. Bệnh viện cũng không muốn trị liệu, cuối cùng Cổ Thiên Cầm ném ra 100 triệu. 100 triệu a...
- Cổ Thiên Cầm nàng, nếu quả thật cẩn trọng, dựa vào lương tâm chế dược, làm sao có thể có nhiều tiền như vậy? Năm nào không bỏ vài tỷ cho con trai nàng phá, lúc này đã suốt mười mấy năm.
- Nện, chúng ta đập phá Thanh Đế dược nghiệp, tuyệt đối không thể để cho Cổ Thiên Cầm sống khá giả. Nàng căn bản là không để ý những người bệnh chúng ta, trong mắt chỉ có tiền.
Phanh!
Lúc này, một gã nam tử khoảng 30, vô cùng phẫn nộ nắm lên một viên gạch đầu, đập tới cửa của Thanh Đế dược nghiệp.
Có một tên dẫn đầu, những người bệnh khác cùng người nhà, cũng đều không có dừng lại, ngay ngắn nắm gạch, hướng cửa thủy tinh của Thanh Đế dược nghiệp, điên cuồng nện.
Những bảo an kia thấy thế, ngay ngắn né tránh, căn bản là không cách nào ngăn cản.
Chỉ là, làm cho người khó hiểu chính là, trước cửa ra vào của Thanh Đế dược nghiệp, như thế nào lại đột nhiên nhiều ra một đống gạch?
- Trần đại thiếu, có người nháo sự, có cần chúng ta đuổi bọn đi hay không? Text được lấy tại truyentop.net
Ở đối diện Thanh Đế dược nghiệp, Liễu Nhất Thôn nhịn không được hỏi.
- Không cần.
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong hai tròng mắt hiện lên một đạo hàn mang:
- Những người này là bị lợi dụng, đuổi đi bọn hắn, chỉ biết vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671550/chuong-218.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.