Viên Cầu nghiến răng nghiến lợi quát:
- Trước hết giết cặn bã này, sự tình phía sau, sau này hãy nói. Ta cũng không tin, bằng lực lượng hai gia tộc chúng ta, còn không giết chết được sư phụ của hắn.
- Hừ, Viên mập mạp ngươi đúng là đủ ngây thơ.
Trần Phong Nhiên vẻ mặt xem thường, khinh thường nói:
- Chỉ là quân đội, cũng có thể đối phó sư phụ ta sao? Thật sự là thiên đại chê cười.
- Ngươi con mẹ nó, cho tới bây giờ lại vẫn mạnh miệng. Mịa, cho dù lực lượng hai nhà chúng ta không giết được sư phụ ngươi, nhưng ngươi bây giờ là chết chắc.
Viên đại thiếu chửi ầm lên:
- Đồ chó hoang, ngươi hung hăng càn quấy cái rắm?
- Đến a, bảo huynh đệ của ngươi động thủ đi? Động thủ giết ta đi?
Trần Phong Nhiên hung hăng càn quấy nói:
- Trần Thanh Đế, ngươi có gan giết ta đi? Khặc khặc, ngươi dám sao?
Đối với Trần Phong Nhiên kích động, Trần Thanh Đế căn bản là không nhìn, thầm nghĩ trong lòng:
- Phải mau giết sư phụ của Trần Phong Nhiên, mà hiện tại ta lại không biết sư phụ của hắn ở địa phương nào.
- Muốn tìm được sư phụ của Trần Phong Nhiên, Trần Phong Nhiên là mấu chốt.
Nghĩ vậy Trần Thanh Đế gắt gao nhìn Trần Phong Nhiên, lạnh giọng nói:
- Trần Phong Nhiên, nếu ngươi không phải là em trai ta, hiện tại ta sẽ giết ngươi.
- Cút, ta không muốn nhìn thấy ngươi một lần nữa, nếu không ta nhất định sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Trần Thanh Đế lạnh giọng quát.
- Ta là em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671494/chuong-162.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.