Chương trước
Chương sau
- Tiểu muội, sớm nghỉ ngơi một chút đi, ngày mai còn phải đến trường.
Sau khi trở lại biệt thự, Trần Thanh Đế đi tới trước cửa phòng ngủ của mình, nhìn Tiểu Hắc trong ngực Trần Hương Hương, nói ra:
- Đêm nay Tiểu Hắc ở lại chỗ anh.
- Ngao...
Tiểu Hắc núp ở trong ngực Trần Hương Hương, hình như là nghe hiểu Trần Thanh Đế nói, lập tức hưng phấn kêu lên.
- Ngày mai thứ bảy, không cần đi học đấy.
Trần Hương Hương lầm bầm lấy miệng nhỏ, một tay đưa Tiểu Hắc đến trong ngực Trần Thanh Đế:
- Hừ hừ, Tiểu Hắc không có lương tâm. Tạm thời cho mày ở chỗ đại ca một đêm.
- Đúng a, ngày mai thứ bảy, không cần đi học.
Trần Thanh Đế lắc đầu, ôm Tiểu Hắc, trở lại trong phòng ngủ, ngồi ở trên giường, đặt túi điện thoại qua một bên, bắt đầu tiến hành chải vuốt cho Tiểu Hắc.
Hiện tại Tiểu Hắc chỉ là bán Linh thú, muốn tiến hóa thành Linh thú, còn có một đường đi không ngắn. Một khi thành công tiến hóa thành Linh thú, về sau Tiểu Hắc có thể tự mình tu luyện rồi.
Hôm nay trên địa cầu, xuất hiện Tà Tu, một lần còn là hai người. Cái này ở Trần Thanh Đế xem ra, khẳng định còn có Tu Chân giả ẩn dấu khác tồn tại, nhất định phải mau chóng khuếch trương lực lượng của mình mới được.
Địa cầu, cũng không an toàn, rất nguy hiểm đấy.
Hiện tại Tiểu Hắc không thể nghi ngờ là lựa chọn tốt nhất, cũng là tin tưởng nhất của Trần đại thiếu,.
Trải qua một giờ chải vuốt, nhìn Tiểu Hắc đã nằm ngủ, Trần Thanh Đế hít sâu một hơi, lặng yên rời biệt thự, chạy gấp tới Trung Y Học Viện.
Tăng thực lực lên, cần phải có linh khí tu luyện, hiện tại linh mạch trong hồ sen là nơi phát ra linh khí duy nhất của Trần Thanh Đế. Một khi tu luyện tới Luyện Khí tầng năm, lựa chọn có thể nhiều hơn.
Ít nhất, Trần đại thiếu có thể thành công bố trí Tụ Linh tiểu trận, tiến vào trong Linh Vụ Sơn, hấp thu linh khí mỏng manh kia tu luyện.
Luyện Khí tầng năm, là mục tiêu trùng kích của Trần Thanh Đế.
- Xem ra ban ngày đã khai trừ hơn mười đệ tử, hiệu quả chấn nhiếp không tệ, buổi tối không có ai dám đến hồ sen hẹn hò, đánh dã chiến rồi.
Trần Thanh Đế nhíu mày, rất là thoả mãn:
- Hi vọng đêm nay có thể thành công đột phá đến Luyện Khí tầng năm.
Hiện tại, tu vi của Trần Thanh Đế là Luyện Khí tầng bốn đỉnh phong, mặc dù cách Luyện Khí tầng năm chỉ là một đường, nhưng lại là một cái cửa khẩu không lớn không nhỏ.
Luyện Khí có mười tầng, tầng thứ năm là cửa khẩu, Luyện Khí kỳ Đại viên mãn tầng thứ 10 cũng như thế.
Trần Thanh Đế hiện tại, đã gặp cửa khẩu thứ nhất.
Bất quá, kiếp trước Trần đại thiếu là cao thủ Kết Đan kỳ, đối với trùng kích tiểu cửa khẩu thứ nhất này, rất có kinh nghiệm, cũng rất có lòng tin.
- Ân?
Đúng lúc này, Trần Thanh Đế nhíu mày, thân thể khẽ động, nhanh chống xuống nước, ngồi xổm trong hồ sen, lộ đầu ra. Bởi vì, hắn phát hiện hai người quen, đang từ đằng xa đi tới.
- Lão công, Trần Thanh Đế nói, bằng hữu của hắn cũng không có chụp được, căn bản không có video, chúng ta bị hắn đùa nghịch rồi.
Mạch Hoa Bích nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lão công, nhất định không nên bỏ qua hắn, khai trừ hắn đi.
- Không có video? Lời hắn nói, em cũng tin tưởng sao?
Sắc mặt Chu Phàm Khoa thật không tốt, một bên đi tới hồ sen, vừa nói:
- Anh vào hôm nay, đã bị trường học cho nghỉ việc. Nếu như không có video, dùng mặt mũi anh họ của anh, làm sao có thể bị sa thải?
- Anh... anh bị trường học thôi việc?
Mạch Hoa Bích phát ra một tiếng thét kinh hãi, mặt mũi tràn đầy không dám tin tưởng nói:
- Chẳng lẽ... Chẳng lẽ Trần Thanh Đế lại đùa nghịch em? Không chỉ có video, còn bỏ đá xuống giếng, giao cho nhân viên nhà trường?
- Hừ, ngoại trừ nguyên nhân này, anh như thế nào sẽ bị sa thải? Chẳng lẽ bối cảnh của Trần Thanh Đế, so với anh họ của ta còn lợi hại hơn sao?
Trong hai tròng mắt của Chu Phàm Khoa, hàn mang lập loè, lạnh giọng nói:
- Anh tuyệt đối sẽ không buông tha Trần Thanh Đế kia, anh muốn cho hắn biết, sự lợi hại của anh.
- Lão công, anh định cho anh họ của anh ra tay, đối phó Trần Thanh Đế?
Vẻ mặt Mạch Hoa Bích chờ mong, nàng đối với Trần Thanh Đế cũng là rất hận.
- Anh họ? Anh họ của Chu Phàm Khoa là ai?
Trần Thanh Đế nhíu mày, tiếp tục nghe tiếp.
- Tiểu Bích, em cũng không nên quên, anh họ của anh là lão bản của Giang Nam Xuân Vũ, là người của Lữ gia, Lữ Bất Phàm. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - truyentop.net
Chu Phàm Khoa cười lạnh không thôi, mặt mũi tràn đầy khinh thường nói:
- Chỉ bằng Trần Thanh Đế hắn, cũng xứng để cho anh họ anh tự mình ra tay? Em cũng quá để mắt hắn đi à nha.
- Lão công, đã nói nhiều lần với anh, không nên gọi người ta là Tiểu Bích nữa, anh còn gọi.
Mạch Hoa Bích rất là lẳng lơ làm nũng.
Tiểu Bích, xưng hô thế này, thật đúng là đủ... đủ khác biệt!
- Em vốn cũng rất nhỏ, chậc chậc, đêm nay để anh hảo hảo làm thịt em.
Chu Phàm Khoa một tay bế Mạch Hoa Bích lên, đi vào dưới một thân cây.
Rất nhanh, các loại thanh âm nhỏ bé yếu ớt ba ba ba... A a a... không ngừng vang lên.
- Anh họ của Chu Phàm Khoa, là lão bản của Giang Nam Xuân Vũ? Chu Bưu!
Trần Thanh Đế nhíu mày, trong đôi mắt hiện lên một đạo hàn mang.
Chu Bưu, đã bị Trần Thanh Đế phán quyết tử hình. Chu Phàm Khoa này không chỉ có đắc tội Trần đại thiếu, còn là đường đệ của Chu Bưu, điều này cũng ý nghĩa, Chu Phàm Khoa coi như là một người chết rồi.
Bất quá, hiện tại còn không phải thời điểm động thủ. Lữ Bất Phàm, mới là mục tiêu trọng yếu nhất của Trần đại thiếu.
- Trước đột phá đến Luyện Khí tầng năm nói sau.
Nghĩ vậy, Trần Thanh Đế lặng yên tiềm xuống nước, tiến vào sơn động, xếp bằng ở phía trên linh mạch, bắt đầu tu luyện.
Trùng kích tiểu cửa khẩu thứ nhất, Luyện Khí tầng năm.
Oanh!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.