Nhưng mà... Trần đại thiếu không phải người bình thường a.
- Nhanh... Lão công... Nhanh!
Lúc này, một thanh âm nương theo thở dốc, rất thấp, rất vội vang lên:
- Nhanh, ta muốn... ta ra rồi.
- Ngao rống...
Ba ba ba, trùng kích liên tiếp, hơn mười giây sau, nam nhân phát ra một tiếng gầm nhẹ, đôi chân trắng kẹp lấy hắn, không ngừng run rẩy.
- Lão công, anh thật lợi hại!
Nữ nhân thò tay ôm lấy nam nhân quỳ trên mặt đất, vẻ mặt thỏa mãn. Bất quá, rất nhanh, sắc mặt của nàng thay đổi.
Nàng thấy được Trần Thanh Đế đứng ở đàng xa, dưới ánh đèn đường!
- Lão... Lão công... anh... anh nhìn kìa, có người... có người xem chúng ta…
Nữ nhân duỗi ngón tay chỉ chỗ Trần Thanh Đế, hoảng sợ thấp giọng nói.
- Đã hơn nửa đêm, sao sẽ có người chứ?
Nam nhân cũng không có để ý, bất quá, hay vẫn quay đầu. Đồng dạng, cũng nhìn thấy Trần Thanh Đế.
- Đi mau...
Trong lòng nam nhân run lên, nhanh chóng từ trên người nữ nhân bò lên, nắm quần, kéo nữ nhân đào tẩu, biến mất trong bóng đêm.
- Cái này... Cái này thật là trường học sao? Mà không phải địa phương đánh dã chiến, tìm kiếm kích thích?
Trần Thanh Đế cảm thấy rất im lặng, lắc đầu thở dài:
- Nam nữ trên địa cầu, thật sự là quá cởi mở rồi. Con mẹ nó, cũng khó trách thanh danh Trần đại thiếu bừa bộn như vậy, ở dưới hoàn cảnh này, có thể trách Trần đại thiếu sao?
Trần Thanh Đế vẫn là không có kinh nghiệm gì, nếu đổi lại người khác thấy một màn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671473/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.