- Vừa rồi cái kia không phải hoa khôi của khoa Văn Nghệ, Lý Nhược Băng sao? Nàng có bạn trai rồi hả?
Cách đó không xa, một nam sinh vẻ mặt nghi hoặc nói:
- Tên kia là ai, thật là có bản lĩnh, thậm chí ngay cả Băng Sơn mỹ nhân cũng có thể đuổi tới tay.
- Quản anh chuyện gì?
Bạn gái của hắn, ở trên đùi của hắn hung hăng nhéo một cái, hừ nhẹ một tiếng, nói ra:
- Em còn tưởng rằng Lý Nhược Băng là Thánh Nữ gì chứ, nguyên lai cũng là như vậy.
Nữ nhân này điển hình là ghen ghét Lý Nhược Băng, so với mình xinh đẹp hơn a.
- Tiểu Lan, em không nên tức giận, trong lòng của anh chỉ có em.
Nam sinh kia mặt nhịn không được run rẩy thoáng một phát, cười hắc hắc, nói ra:
- Băng Sơn mỹ nữ rơi vào tay giặc, đây chính là tin tức một bạo phát, ngày mai tất nhiên sẽ oanh động toàn bộ trường học, bao nhiêu nam nhân sẽ thương tâm.
- Chẳng lẽ anh cũng thương tâm?
Bạn gái hung hăng nhìn chằm chằm vào nam sinh, sắc mặt cũng âm trầm xuống.
- Ta đương nhiên...
Tiếp xúc đến sát khí của bạn gái, nam sinh liền nói:
- Cái này liên quan gì tới anh? Anh vì cái gì phải thương tâm? Có Tiểu Lan, nhân sinh của anh không biết khoái hoạt đến cỡ nào. Vui vẻ còn không kịp, như thế nào sẽ thương tâm chứ? Anh chỉ là hiếu kỳ mà thôi.
- Hừ.
Bạn gái hừ lạnh lần nữa, nhìn chằm chằm vào đũng quần của nam sinh, uy hiếp nói:
- Anh tốt nhất không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671469/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.