Đường Cửu Loan thi đấu, là con đường đi thông đỉnh núi. Ngoại trừ độ rộng con đường nhất định ra, một mặt là sơn thể, một mặt là vách núi rồi.
Nếu như người cùng xe té xuống, thịt nát xương tan là nhẹ. Chín thành chín sẽ là hài cốt không còn.
Xe thể thao từ độ cao như thế rơi xuống, nhất định sẽ nổ tung.
Nổ tung, còn có thể lưu lại cọng lông?
- Lữ Hậu Tích, mày đang làm cái gì?
Trần Phong Nhiên một mực trấn định tự nhiên, toàn thân mồ hôi lạnh không ngừng chảy xuống, một phát bắt được Lữ Hậu Tích:
- Mày muốn làm gì? Mày muốn giết đại ca tao, giết chị Tĩnh Nhu sao?
Nếu như Lâm Tĩnh Nhu không có ngồi ở trong xe thể thao của Trần Thanh Đế, một màn này xuất hiện, Trần Phong Nhiên không chỉ không phẫn nộ, còn cao hứng phi thường, hưng phấn.
Chỉ là, Lâm Tĩnh Nhu lại ở trong xe a.
Trần Phong Nhiên phẫn nộ là vì Lâm Tĩnh Nhu, cùng đại ca của hắn, Trần Thanh Đế cái rắm quan hệ cũng không có, Trần Phong Nhiên ước gì Trần đại thiếu chết nữa là khác.
Lâm Tĩnh Nhu không thể chết được!
Nếu như chết rồi, chuyện kia có thể to lắm.
- Ta... Ta làm sao biết là chuyện gì xảy ra? Ai biết lái xe kia đến cùng phát điên cái gì?
Lữ Hậu Tích đẩy Trần Phong Nhiên ra, ra vẻ hoảng sợ nói.
- Mày không biết? Tốt, rất tốt, phi thường tốt.
Trần Phong Nhiên nghiến răng nghiến lợi, ở thời khắc này, hắn rốt cuộc kịp phản ứng, lái xe hắn giới thiệu, đã bị người Lữ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-ta-thieu/671369/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.