"Bàng Phi, em giúp anh tìm được bác sĩ tâm lý rồi, người đó muốn chúng ta chiều nay đưa Yến Tử qua." An Dao quả thực rất coi trọng chuyện này, trong vòng thời gian một ngày đã tìm được bác sĩ.
Bàng Phi cũng hy vọng Bàng Yến mau chóng được trị liệu, vấn đề về tâm lý rất khó để điều trị dứt điểm.
Hai người đi vào nhà họ Bàng đón Bàng Yến, nhìn thấy Bàng Phi, Bàng Yến vui mừng, nhưng khi nhìn qua An Dao, cô ấy sẽ theo bản năng sinh ra tâm lý sợ hãi.
"Yến Tử, em xem chị dâu tặng em cái gì này." Vì để an ủi Bàng Yến, An Dao đã bỏ ra rất nhiều công sức, cô vẫn nhớ rõ lần đầu khi tặng trang sức em ấy đã rất vui vẻ, An Dao đã dành thời gian chạy đến quầy chuyên kinh doanh mua cho Bàn Yến bộ trang sức rất sa sỉ này.
Chỉ là trước khác nay khác, bây giờ dù có tặng đồ trang điểm sa sỉ đến mấy cũng không thể khiến cô ấy ngừng nhớ những lời nói buộc cô ấy phải rời khỏi Bàng Phi, mà An Dao lại là kẻ đầu têu trong chuyện này, Bàng Yến là dù như thế nào cũng không thể vui vẻ nổi.
"Chị dâu, em không cần đồ trang điểm, em chỉ cầu chị đừng cướp anh trai em đi, cầu xin chị, chị dâu…" Bàng Yến bắt lấy tay An Dao, đáng thương mà cầu xin.
An Dao liếc mắt nhìn Bàng Phi một cái, không đáp lại.
Nghĩ đến chuyện lúc trước, cô không dám lại tùy tiện trả lời, cho dù nói chuyện cũng để ý đến suy nghĩ của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648824/chuong-213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.