Thật vất vả dỗ dành Bàng Yến xong, An Dao tìm tới, Bàng Phi sợ cô kích thích Bàng Yến nữa, kéo cô qua một bên.
"Em cũng không nói gì, Yến Tử đột nhiên khóc, em cũng đâu biết tại sao em ấy khóc chứ!" An Dao khó hiểu, lời nói có chỗ nào có vấn đề sao? Đây là lẽ thường, sao đến Bàng Yến việc này trở nên nhạy cảm như vậy chứ?
"Yến Tử là ba anh nhặt từ trong đống rác về, đưa về lúc em ấy ba tuổi, cả người bẩn thỉu, gầy trơ cả xương, trên người còn có rất nhiều vết thương. Vừa mới bắt đầu vào nhà cửa lá gan rất nhỏ, ai cũng sợ, là anh dùng mọi cách dụ dỗ em ấy ăn cơm dụ dỗ em ấy ngủ."
"Có lẽ từ lúc Yến Tử rất nhỏ, anh chính là trời là đất của em ấy, trụ cột tinh thần của em ấy đi, mà những năm này bọn anh chính xác là hình bóng không rời, anh bảo vệ em ấy, chiếu cố em ấy, đây là một loại tính tình hình thành qua nhiều năm, không phải nói bỏ là có thể từ bỏ được."
Bàng Phi giải thích.
Chuyện này lại xảy ra trên người mình, An Dao chưa tiếp thu được những lời kia, nhưng cô có thể hiểu.
Nhưng mà, hiểu cũng không có nghĩa là đồng ý, Bàng Yến lệ thuộc vào Bàng Phi như vậy, cuộc sống của cô ấy sau này cũng ảnh hưởng không nhỏ.
Dù sao cô ấy phải yêu đương, phải kết hôn, nếu như cô ấy không dời loại chú ý này từ trên người Bàng Phi đi, thì cô ấy vĩnh viễn không có cách nào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648816/chuong-205.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.