Vì cái thẻ ngân hàng đó mà Trần Đại Đông suýt chút nữa đã làm liên lụy Bàng Phi bị cuốn vào vụ án tham nhũng. Phải biết rằng, bọn cáo già trong quan trường đã dính líu đến vụ này, bọn họ nhất định sẽ đưa những người dân thường ra chịu tội thay.
Suýt chút nữa là anh ta đã hại ân nhân của mình, Trần Đại Đông bởi vì chuyện này mà áy náy không thôi!
Bàng Phi cho tới bây giờ chưa bao giờ trách anh ta, anh ta chỉ là một quân cờ bị lợi dụng mà thôi: "Đừng tự trách bản thân, họ làm bí mật như vậy, anh không nhận ra thì cũng là chuyện bình thường, hiện tại mọi chuyện đã sáng tỏ, anh hẳn là nên vui vẻ đi chứ, gian kế của bọn họ đã không thể thực hiện được."
Mặc dù nói như vậy, nhưng trong lòng Trần Đại Đông vẫn cảm thấy khó chịu!
Nói là đến đây để nhận lỗi lầm, nhưng cuối cùng lại biến thành Bàng Phi an ủi anh ấy.
"Tôi sẽ rời Dung Thành. Người anh em, hôm nay tôi đến đây để chào tạm biệt anh."
"Ồ?" Trần Đại Đông dường như có tính toán khác.
Trần Đại Đông gật đầu: "Bây giờ chuyện sổ sách cũng xong xuôi, tôi cũng bớt căng thẳng, cả người cũng cảm thấy nhẹ nhàng hơn nên tôi muốn đưa vợ con đi dạo phố một chút."
Đây cũng là một ý kiến hay, Bàng Phi cũng muốn có thời gian đưa An Dao và Lâm Tĩnh Chi đi du lịch, nghỉ ngơi, nhưng lại có quá nhiều việc, hiện tại ý tưởng này cũng chỉ có thể nghĩ đến mà thôi.
Sau khi tách ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648806/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.