Có thể làm thủ hạ của La Đại Hải thì đều không phải người lương thiện.
La Đại Hải chỉ cần nhắc nhở một chút, Lý Húc liền biết nên làm như thế nào.
"Ông chủ yên tâm, chuyện này tôi trở về sẽ sắp xếp."
"Ừm."
Làm xong chuyện này, không sợ không được La Đại Hải xem trọng và giúp đỡ.
Sau khi Lý Húc trở về công ty, không tiếng động thực hiện kế hoạch.
Lâu rồi không liên lạc nên khi Trần Đại Đông nghe nói nhà họ An gặp phải hoả hoạn, không khỏi sợ hãi thán phục: "Vạn hạnh trong bất hạnh, còn may người không có việc gì."
Trần Đại Đông cũng không biết chuyện giữa Bàng Phi và nhà họ La, Bàng Phi cũng không muốn nói nhiều với anh ta: "Hôm nay anh Trần đến là vì số tiền kia sao? Trực tiếp chuyển thẳng vào tài khoản của tôi là được rồi, thật sự không cần tự mình đi một chuyến đâu."
Trần Đại Đông nói: "Trả tiền là một chuyện, quan trọng hơn là tôi muốn đến nhìn anh một cái. Anh nói xem nếu không phải lúc trước anh giúp tôi, hiện tại tôi cũng không biết tôi sẽ thành cái dạng gì đâu. Mấy ngày nay trong công ty bận rộn nên tôi cũng không đi được, vừa vặn có chút thời gian rảnh nên vừa tới đưa tiền vừa tới nhìn anh một chút xem sao."
"Anh có lòng rồi."
Hai người ôn chuyện một phen, Trần Đại Đông đặt một tấm thẻ ngân hàng ở trước mặt Bàng Phi: "Trong này có hai mươi vạn, anh đưa cho các anh em một ít."
Hai mươi vạn cũng không phải con số nhỏ, chí ít đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648795/chuong-184.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.