Không chịu nổi Thời Phong cứ năn nỉ ỉ ôi, Bàng Phi và Hạng Dã đều tham gia.
Thời Phong xếp thứ nhất, Hạng Dã thứ hai và Bàng Phi thứ ba.
Người dự thi có thể lựa chọn đối thủ, cũng có thể dựa theo sắp xếp ngẫu nhiên.
Thời Phong đã sớm nhìn trúng một người đàn ông cao một mét chín, đối phương am hiểu chính là quyền pháp giống như Thời Phong vậy.
Đây chỉ là cuộc thi thôi, cho nên đương nhiên sẽ chọn người giống như mình để có thể dễ dàng so sánh hơn.
Cả hai đều thay quần áo rồi lên đài, Thời Phong mặc bộ đồ quân đội rằn ri khiến anh ấy trông vô cùng soái khí, trong nhà của anh cũng có rất nhiều bức ảnh anh mặc quân phục.
Tên nhóc này bình thường không làm thì lại thích ăn diện, anh ấy lại có làn da rất tốt, cho dù phơi nắng bao lâu cũng không bị đen, không giống những người chỉ gặp nắng một lúc đã đen như than.
Hai bên bắt đầu thực hiện nghi thức bắt tay trước trận đấu, nếu được mài giũa, nhất định sẽ mới ngay thôi!
"Anh trai, anh là người của quân khu nào vậy?"
Vốn chỉ đơn giản là câu chào hỏi, thế nhưng không ngờ chỉ vì câu nói này mà Thời Phong gặp phải phiền toái: "Hãn Đông, tôi thấy cậu giống như là người của quân khu Tây Bắc đúng không?"
Hãn!
Thời Phong cảm thấy có gì đó không thích hợp, hãn nghĩa là mồ hôi, hèn chi bên kia có mùi nồng nặc: "Đúng vậy, tôi là người quân khu Tây Bắc."
"Vậy thì đúng rồi, tôi thấy tên nhóc cậu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648785/chuong-174.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.