La Tinh Tinh không hiểu lắm, vì vậy cô ta cố gắng lắng nghe cẩn thận.
"Chuyện của Lượng Nhi, hoàn toàn là do nó gieo gió gặt bão, làm việc không đủ chu đáo chặt chẽ cẩn thận, lưu lại nhiều điểm yếu cho người ta bắt được như vậy, bại lộ, chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi. Con không phải vẫn luôn không hiểu, vì sao ba không chịu giúp dù chỉ một chút, mặc cho Lượng Nhi bị bắt sao?"
Đúng vậy, La Tinh Tinh vẫn luôn nghi hoặc, thậm chí, cô ta còn nghĩ La Đại Hải là một người máu lạnh vô tình.
Vấn đề đó từ trước đến nay chỉ dám ở trong lòng nghĩ một chút, bây giờ lại từ chính miệng La Đại Hải nói ra, La Tinh Tinh liền không lo lắng gì nữa nữa, trực tiếp hỏi: "Ba, ba sợ nhúng tay vào việc này, sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng mà nhiều năm nay ba đã tích lũy sao?"
Câu hỏi này mang theo mười phần bất lực lại mang theo tính công kích, La Đại Hải cũng không tức giận, trẻ con nói chuyện không biết chừng mực cũng rất bình thường: "Con cảm thấy danh tiếng của ba dễ dàng bị ảnh hưởng như vậy, con cho rằng ba sẽ giống với loại người ngu xuẩn như Phương Trấn Hải kia sao?"
Buồn cười!
Ông vốn là một nhân vật đã cống hiến rất nhiều cho Thành Đô, nói khoa trương hơn một chút chính là ở giai đoạn phát triển Thành Đô, là ông ta một tay sáng lập phát triển công ty xây dựng, thúc đẩy Thành Đô phát triển, ngay cả thị trưởng, cũng phải nể mặt ông ta mấy phần.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648782/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.