Bàng Phi không nhìn lầm, cô gái đến ứng tuyển ban nãy chính là An Lộ.
Thật không thể tin rằng An Lộ có thể bước vào nơi này. Ngẫm đi nghĩ lại, anh chẳng còn quan hệ gì với nhà họ An nữa, sau này anh lấy tư cách gì để biết An Lộ đi đâu, làm gì đây?
“Phòng số tám mươi tám.” Lâm Tĩnh Chi gửi tin thông báo cuối cùng cũng tìm được tung tích của đám người La Lượng.
Phòng số tám mươi tám không nằm trong khu vực này, mà ở một nơi hẻo lánh và khó tìm hơn.
Nếu muốn vào trong, xác minh danh tính là điều bắt buộc và chỉ vài người nhất định mới được vào.
Lâm Tĩnh Chi như mèo mù vớ được cá rán. Trông cô khá giống cô gái tên Thúy ở nơi này, và vì thế cô chỉ cần giở vài mánh khóe với bảo vệ là có thể vào trong mà không cần xác minh.
Lâm Tĩnh Chi ở trong đó nên sẽ biết việc cần làm là gì, vì vậy hiện tại việc của Bàng Phi là phải mau chóng tìm ra và giấu cô nhân viên tên Thúy kia. Nếu bị bảo vệ bắt gặp, Lâm Tĩnh Chi sẽ bị lộ.
Tìm một người có vẻ ngoài giống cô chẳng phải dễ, Bàng Phi và Thời Phong đành chia nhau đi tìm để tranh thủ thời gian.
“Anh Bàng, tìm thấy rồi. Cô ta đang ở trong.” Thời Phong đã xác nhận cô nhân viên giống Lâm Tĩnh Chi đang ở phòng vệ sinh kia là Thúy.
Bàng Phi để Thời Phong canh bên ngoài, còn anh bước vào trong. Sau một hồi quan sát, thấy trong phòng vệ sinh chỉ có mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648759/chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.