“Lộ Lộ sao có thể như vậy chứ?” An Dao vẫn luôn lo lắng cho An Lộ mà không chú ý tới đôi mắt sáng rực của Bàng Phi đang nhìn chằm chằm vào ngực cô.
Một người đàn ông tinh lực dồi dào nhìn thấy phụ nữ xinh đẹp đều sẽ sinh ra phản ứng sinh lý là chuyện bình thường, mỗi lần nhìn thấy bộ dạng An Dao mặc đồ ngủ, trong đầu Bàng Phi đều sẽ không tự chủ được mà nghĩ tới hình ảnh cùng An Dao mây mưa điên loạn.
Ở bên cạnh Lâm Tĩnh Chi cảm giác thực sự rất ấm áp, nhưng đêm đó cùng với An Dao đúng là một đêm điên cuồng nhiệt huyết, có lẽ là chuyện hiếm có nên trong đầu sẽ không tự chủ được mà hiện lên hình ảnh cùng với An Dao vào đêm đó.
Bàng Phi không dám ở lại lâu hơn, xoay người định rời đi, nhưng cánh tay lại bị An Dao giữ lại, cánh tay mềm mịn như thạch khiến trong lòng anh cảm thấy ngứa ngáy.
Buổi tối hôm nay điều này làm sao thế, nhanh chóng như vậy liền phản ứng, quan trọng chính là An Dao có thái độ ôn hòa với anh hơn bình thường, làm cho anh thực sự có chút được yêu thương lại vừa mừng vừa lo.
“Nhà hàng dạo này rất bận, có rất nhiều việc cần tôi đi xử lý, chuyện của Lộ Lộ vẫn phải phiền anh để ý một chút.” Bàng Phi lo lắng lên tiếng.
An Dao ấp úng, đột nhiên nhỏ giọng: “Thời tiết cũng lạnh rồi, hay là anh chuyển tới đây ở đi.” Giọng nói quá nhỏ, Bàng Phi không biết có phải mình đã nghe nhầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648743/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.