"Anh, không sao hết, em sẽ không ghét bỏ anh đâu, em yêu chính con người anh, mặc kệ thiếu hụt thế nào đi nữa thì em cũng tiếp nhận hết mà." La Tinh Tinh ngồi trước mặt La Lượng, nắm lấy tay hắn, dáng điệu hết sức thâm tình, cô tự cho là như vậy có thể làm La Lượng cảm động, nhưng lại không biết những lời này đối với một người đàn ông mà nói, đặc biệt là với một người đàn ông có lòng tự trọng cao mà nói, thì còn khó chịu hơn là chết.
Đôi mắt đỏ ngầu đang cố kiềm nén cơn giận, đến cả mỗi một lỗ chân lông trên gương mặt dữ tợn cũng đang kiềm nén.
Có trời mới biết giờ phút này hắn muốn giết người đến mức nào, giết La Tinh Tinh, giết An Dao, giết Bàng Phi, giết La Đại Hải, giết hết tất cả những kẻ dám xem thường hắn!
Bộ dáng dữ tợn kia trong mắt La Tinh Tinh lại xinh đẹp vô cùng, chỉ lúc này đây, anh trai của cô mới không bị những con đàn bà khác cướp, cũng chỉ có lúc này cô mới có cơ hội chui vào lòng bầu bạn với hắn.
Loại tình yêu vặn vẹo đến mức biến hình, kinh khủng đến mức khiến người ta không rét mà run.
"Ha ha" Tiếng cười tựa như âm thanh của ma quỷ lẩn quẩn bên tai La Lượng, vô số âm thanh trào phúng đổ ập xuống, từng gương mặt đầy vẻ trào phúng lắc lư trước mặt hắn.
Không, hắn không nên bị mọi người khinh bỉ, không nên bị mọi người chế giễu, hắn không là bất lực, chỉ là đôi lúc hắn không được thôi...
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648733/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.