Khi Bàng Phi trở về nhà, An Dao vẫn chưa quay lại, anh biết rằng An Dao đã đi đến chỗ của La Lượng, và anh chưa bao giờ cảm thấy thoải mái khi biết được An Dao đi đến chỗ của La Lượng.
Trước kia, An Dao không tin những gì anh nói, cô luôn cảm thấy La Lượng chỗ nào cũng tốt. Bây giờ để cô tự mình nhìn thấy bộ mặt thật của La Lượng, sẽ hiệu quả hơn một ngàn, một vạn lời nói mà mình nói..
Sau mười một giờ, An Dao kéo cơ thể kiệt sức của mình trở lại, trên gương mặt hiện rõ sự mất mát và đau khổ không thể che giấu.
Hai người nhìn nhau, An Dao xuống sô pha, thật lâu không lên tiếng.
Thật lâu sau, An Dao đột nhiên nói: "Bàng Phi, anh có thể đừng làm lớn chuyện này được không?"
Bàng Phi chờ mong cô nói: "Cuối cùng, tôi cũng nhìn thấy bộ mặt thật của La Lượng", nhưng đợi một lúc lâu sau, cái anh đợi được chính là An Dao xin cho La Lượng.
Anh không biết nên khóc hay nên cười, anh chỉ biết khi An Dao nói ra lời này, trong đầu anh chỉ có một ý nghĩ - không thể nào.
"Có thể có một số hiểu lầm trong vấn đề này. Hãy cho tôi một thời gian." An Dao cầu xin.
Cô càng như vậy, Bàng Phi càng khó chịu.
Có thể có hiểu lầm gì đó, bất bình gì đó. Nhưng dù bất bình lớn đến mấy cũng không nên lấy mạng người ta ra làm trò đùa!
An Dao, An Dao, cô cũng là phận con người, khi nói ra những điều này, cô có nghĩ đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648691/chuong-81.html