Bàng Phi không có ý nghĩ nào khác, chỉ có đau lòng, đau lòng cô gái ngốc An Dao này, sao lại nhìn trúng tên cặn bã như La Lượng chứ?
Nói anh rơi vào vòng xoáy tình yêu, thì An Dao có khác gì?
Ít nhất người anh yêu đáng để anh trả giá nhiều như thế, mà An Dao thì sao, nếu như một ngày cô phát hiện những hành động của La Lương không giống như cô tưởng tượng, cô sẽ đau lòng biết bao?
Không dám nghĩ nữa, đau đầu muốn nổ tung.
Đắp chăn xong cho cô, Bàng Phi trèo lên ghế sa lon, chỉ muốn ngủ một giấc thật ngon.
Lúc An Dao ói mấy lần, đều do Bàng Phi cẩn thận chăm sóc, dày vò anh cả đêm gần như không thể chợp mắt, cộng thêm tác hại của cồn rượu, làm anh nhớ đến những chuyện không hay.
Đặc biệt là khoảng thời gian nằm vùng đó, tận mắt nhìn mấy những chuyện thảm khốc nhất trần gian, cho dù là xuất hiện trong mơ cũng khiến anh mồ hôi nhễ nhại.
Tới lúc tờ mờ sáng, rốt cuộc anh cũng buồn ngủ, lập tức mơ màng ngủ sau.
An Dao mở cặp mắt mờ mịt ra, sự bố trí quen thuộc của khách sạn khiến cô trở mình ngồi dậy.
Trên ghế sa lon, Bàng Phi cuộn tròn người lại, giống như một đứa bé sơ sinh, vết nôn mửa bẩn không chịu nổi trên quần áo đặt dưới đất chứng minh sự dày vò của cô vào tối qua.
An Dao đi đến bên cạnh Bàng Phi, thấy trên trán anh tràn đầy mồ hôi lạnh, nhiệt độ trong phòng vừa phải, sao lại đổ nhiều mồ hôi đến vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648677/chuong-67.html