Nhà hàng ở bên này không thể không có Lâm Tĩnh Chi quản lý, nên chuyện vay vốn là do một mình An Dao lo liệu.
Trước đó, cô hoàn toàn tự tin rằng có nhà hàng làm tài sản thế chấp, muốn vay mấy triệu cũng không có vấn đề gì, nhưng sau đó, liên tiếp bị hai ngân hàng từ chối khiến cho lòng tin của cô bị lung lay nghiêm trọng.
Có lẽ bị ngân hàng đầu tiên từ chối là do cô chưa chuẩn bị tâm lý tốt, nghĩ đến còn có những ngân hàng khác, nên cô cũng không đi hỏi rõ nguyên nhân, nhưng ở ngân hàng thứ hai cũng gặp phải câu trả lời tương tự như thế, làm cho trong lòng cô nảy sinh nghi ngờ: "Quản lý Chu, bên tôi không đủ điều kiện để vay ngân hàng à?"
Quản lý Chu ấp úng, gãi đầu: "Không phải là do bên cô không phù hợp mà là do bên chúng tôi không thể cho cô vay được."
Câu trả lời mập mờ, ba phải này khiến cho An Dao càng hoài nghi, thắc mắc, không thể cho vay hay là không muốn cho vay?
Ngân hàng vốn không phải là sản nghiệp tư nhân, nhưng nghiệp vụ cho vay là do nhóm người này phụ trách, cũng không thể vì không vay được mà làm lớn chuyện, có làm ầm lên thì người chịu thiệt cuối cùng vẫn là cô mà thôi.
An Dao muốn moi một ít thông tin từ quản lý Chu để tìm ra ai là người đứng sau thọc gậy bánh xe, nhưng khổ nỗi là quản lí Chu vô cùng kín miệng, dù cô hỏi thế nào đi nữa thì ông ta cũng một mực không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648661/chuong-51.html