Mục đích của Mao Ngũ là rời khỏi đây, cũng không muốn gây thêm chuyện.
Trong mắt gã, La Lượng hay An Dao, cũng chẳng có gì khác biệt, đều là loại không có sức chiến đấu.
"Được, mày đem chìa khóa qua đây, tao thả người." Mao Ngũ nói.
La Lượng giơ tay lên, chầm chậm đi qua phía Mao Ngũ.
Đợi đến khi La Lượng đến gần, Mao Ngũ liền đẩy An Dao ra, định lấy tay kéo La Lượng.
Ngay lúc ấy, đột nhiên có thứ gì đó "Soạt" một tiếng, như xé rách không gian đánh mạnh lên tay Mao Ngũ.
Đấy là một nhành cây nhỏ, được Bàng Phi giấu trong tay áo trong khi trêu chọc Mao Ngũ.
Mao Ngũ bị đau, nhánh cây đang nắm trong tay liền rơi xuống đất, nhưng gã cũng không vừa ngay lập tức nhấc chân đá lên ngực La Lượng, "Ầm" một tiếng, đạp anh ta bay ra ngoài.
Chìa khóa trong tay La Lượng văng lên trời, bị Mao Ngũ xoay một vòng chộp lấy.
Gã lao ra cổng, vừa lúc, cảnh sát ập vào.
Mao Ngũ vội đổi hướng, chạy về phía cửa sau.
Bàng Phi vừa định đuổi theo thì nghe Lâm Tĩnh Chi kêu lên: "Tổng giám đốc An ngất xỉu rồi." Anh đành quay lại.
Bắt người đã có cảnh sát lo, trước mắt, quan trọng nhất là phải đưa An Dao đến bệnh viện.
"Tránh ra!" La Lượng nhanh chân đoạt lấy An Dao, ôm cô chạy ra ngoài.
Đám người cũng ào ra cửa, Bàng Phi bị chen đến cuối hàng.
Xe cứu hộ chở An Dao cùng đám người La Lượng rời đi, Bàng Phi bị bỏ lại, còn bị cảnh sát lôi đi lấy khẩu cung.
Cảnh sát
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648644/chuong-34.html