Bàng Phi nên làm gì và phải làm gì, cứ như thể đang đeo tai nghe cách âm, mọi thứ xung quanh đều bị anh tự động che chắn.
Một số người cảm thấy anh thật thanh cao, một số người cảm thấy anh không hòa đồng, cũng có người cảm thấy anh cố tỏ vẻ thanh cao để thể hiện sự khác biệt của bản thân mình.
Anh chưa bao giờ để ý đến những người kia sẽ nghĩ gì về mình và không để cho bản thân mình phải nhìn ánh mắt của người khác mà sống.
Thời Phong đứng sau ô cửa kính rất lâu, cũng đã chú ý đến Bàng Phi rất lâu. Càng nhìn càng không rõ là cái gì, giống như một con búp bê Nga Matryoshka được bỏ vào trong một chiếc hộp màu đen.
Anh ấy hoàn toàn không muốn đoán, chẳng qua cũng chỉ là may mắn, bản thân lúc đầu đã không bỏ anh lại là một sự đúng đắn, càng may mắn hơn là do bản thân đã không đối đầu với Bàng Phi, nếu không thì chắc chắn sẽ không có kết cục tốt.
Mấy ngày nay vẫn luôn là Hà Huy đi đào tạo cho người mới, nhưng hôm nay lại đổi một người quản sự khác, đó là Quan Thanh, người chịu trách nhiệm chính về phương diện công tác tài vụ, anh ta cũng không có quá nhiều kinh nghiệm về việc đào tạo người mới.
Trong bữa cơm trưa hôm đó, chỗ ngồi của Bàng Phi cách Quan Thanh không xa, một số nhân viên có quan hệ tốt với Quan Thanh, trong cuộc nói chuyện có nhắc đến Hà Huy. Có vẻ như là vì Hà Huy đã bàn bạc về một đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648639/chuong-29.html