Xưa nay Bàng Phi là kiểu người anh không động vào tôi, tôi cũng chẳng dây dưa với anh. Nếu đối phương không chủ động gây hấn, anh cũng chẳng thèm động vào.
Vấn đề ở chỗ, Bàng Phi không làm gì, nhưng Cao Hổ lại đến tìm anh để gây sự.
“Bàng Phi?” Cao Hổ nhìn Bàng Phi một hồi, rồi hỏi thẳng:
“Anh có quan hệ gì với sếp?”
Cao Hổ không kiêng nể gì Bàng Phi, hắn chất vấn anh để hiểu hoặc anh thực sự có mối quan hệ tốt với Thời Phong, hoặc anh chỉ là một tên ngông cuồng, tự cao tự đại.
Nếu là ý đầu, hắn sẽ chẳng vì vấn đề lương bổng mà hoài nghi, ghét bỏ người mới, vì thế anh chỉ có thể là loại người thứ hai.
Không một ông chủ nào thích nổi một cấp dưới kiêu ngạo và bướng bỉnh. Thời Phong cho hắn vào có thể vì một lý do khác, đó là mượn tay Bàng Phi để diệt trừ Cao Hổ.
Bàng Phi đương nhiên không nghĩ đến những điều đó. Điều duy nhất anh nghĩ được là vì Cao Hổ ghen ghét anh nên mới đến hỏi anh.
“Anh là sếp của tôi à?” Bàng Phi hỏi ngược lại.
Câu hỏi này khiến Cao Hổ choáng váng.
Vừa vào công ty, dù chẳng bằng cấp gì nhưng anh được ăn lương nhân viên, được lãnh đạo chú ý.
Mặt Cao Hổ đỏ bừng như bị tát giữa chốn đông người vậy.
“Tôi không phải là sếp của anh, thế thì đã sao? Chưa ai ở đây bị tôi đuổi ra cả. Một người mới đến như anh phải gọi tôi đây là sư phụ. Hiện tại sư phụ hỏi anh, anh có quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-re-quy/1648633/chuong-23.html