Chương trước
Chương sau
Giang Nhan nhìn quanh căn nhà mà Lâm Vũ thuê, gật đầu hài lòng, thầy nó tốt hơn ngồi nhà cũ của họ ở Thanh Hải.
“Đương nhiên, tôi làm sao có thể để cô thất vọng được.” Lâm Vũ ôm cô từ phía sau, bàn tay không thành thật đề lên bụng cô.
“Thành thật chút đi, tôi còn chưa ăn, đi làm chút gì cho tôi ăn.” Giang Nhan võ tay anh.
“Tuân lệnh!” Lâm Vũ tung tăng chạy vào phòng bếp.
Trong khoảng thời gian này, cuộc sống của anh ở thủ đô mờ mịt và ngột ngạt, sự xuất hiện của Giang Nhan khiến mọi thứ trở nên tươi sáng hơn, sau đó anh mới phát hiện ra noi có Giang Nhan mới là nhà.
“Chị Nhan, sao chị lại đến đột ngột?
Sao không bảo tôi đến đón chị? Hơn nữa, sao chị biết tôi sông ở đây?”
Lâm Vũ hỏi liên tiếp mấy câu.
“Tôi sợ anh ở một mình thây cô đơn, cho nên xin nghỉ phép. Mây ngày này tôi sẽ ở bên cạnh anh. Chờ đên khi bệnh viện ở thủ đô thông qua, tôi trực tiếp nhận chức là được.” Giang. Nhan vừa thu dọn đồ đạc vừa nói, “Về phân nơi này, là Tiết Thâm nói với tôi, cô ây cũng đên Bắc Kinh, cô ấy đang quảng cáo mặt nạ và kem dưỡng thể mở rộng phạm vi gì đó. ` “Thảo nào, hóa ra Tiết Thắm cũng đến đây.” Lúc này Lâm Vũ mới hiệu, có lẽ là Thang Hạo nói với cô ây chuyện của anh.
“Cô ấy thực sự khá tốt. Tôi ngồi máy bay cùng cô ấy tới đây.” Giang Nhan nói, ấn tượng của cô về Tiết Thắm đã cải thiện rất nhiều.
Sau khi làm cơm xong, Giang Nhan vừa ăn vừa hỏi Lâm Vũ, “Tiệp theo anh có. kế hoạch gì, tôi đi làm, anh nhàn rỗi ở nhà?”
“Tôi dự định mở một phòng khám.”
Lâm Vũ vươn đầu về phía trước cười nói: “Tôi muốn đưa Hỗi Sinh Đường, đến Bắc Kinh, tạo được danh tiêng ở Bắc Kinh, sau đó đề tên tuổi nó vang dội khắp Trung Quốc!”
Giang Nhan gật đầu, rất tán thành, | “Trước khi tới đây tôi cũng nghĩ như vậy. Anh rất nhàn rỗi. Tốt hơn là nên khám bệnh cho người khác, trợ cập cho gia đình.”
°… Lam MU, Cô nương già chính là cô nương già, thiển cận, mình muốn chắn hưng Trung y, cô ây lại nói là trợ cập cho gia đình…
Cuôi cùng, Lâm Vũ quyết định dùng y thuật tốt nhất của mình đề có được chỗ đứng ở thủ đô, về phần Vinh Tầm Mỹ Nhan, Hà Ký Phượng Duyên Tường, cũng sẽ từ từ phát triển và lớn mạnh ở thủ đô.
Buổi tối, anh gọi cho Hà Cần Kỳ, nhờ cậu ta giúp anh tìm một vài nơi thích hợp đề mở một phòng khám bệnh, Hà Cần Kỳ liền đồng ý, nói chuyện này cứ giao cho cậu ta.
Hai ngày tiếp theo, Lâm Vũ cùng Giang Nhan dạo chơi ở thủ đô, tham quan hết các danh lam thắng cảnh, di tích lịch sử, đến ngày thứ ba, Giang Nhan nhận được thông báo từ bệnh viện, sẽ chính thức bắt đầu học tập.
Lúc Lâm Vũ đưa cô đến bệnh viện, : anh nhìn thây bảng hiệu Bệnh viện số 1 của Đại học Bắc Kinh liền cảm thấy có chút quen thuộc, đột nhiên nhớ ra Biện Dương người ngồi chung máy bay hình như đang ở đây.
Bởi vì vừa mới tham gia công việc, mấy ngày nay buổi tối đều phải huận luyện, thời gian tan làm không cô định, Giang Nhan bảo anh không cần đến đón mình, cô sẽ tự bắt xe về nhà.
Buôi tôi, Hà Cân Kỳ đột nhiên gọi điện cho Lâm Vũ, nói trong hai ngày qua cậu ta đã tìm được hai nơi đê Lâm Vũ mở phòng khám bệnh, hỏi anh có muôn gọi chủ nhà qua nói chuyện với anh không.
Lâm Vũ có chút kinh ngạc, không ngờ Hà Cần Kỳ vốn là một kẻ ngốc lại hành động nhanh như vậy, vội vàng gật đầu đồng ý.
Khi đến nơi Hà Cần Kỳ chỉ định, anh – có chút không nói nên lời, nơi mà Hà Cần Kỳ nói đên hoá ra là một hộp đêm?!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.