Chương trước
Chương sau
Chương 1124:

Lúc đó tôi đã xác nhận người áo đen kia chính là Mai Quế rồi, như vậy không phải cô ta thì còn là ai nữa.”

Lâm Vũ nghe vậy hơi lảo đảo một chút, không khối! năm chặt tay, trong lòng cảm thấy như máu đang sôi trào, hận bản thân đã tha cho người phụ nữ tàn nhẫn đó.

“Các cô tra ra hành tung của cô ta chưa?”

Sau khi tâm trạng Lâm Vũ ồn định lại sắc mặt anh lạnh như băng nói.

“Tạm thời vẫn chưa, nhưng rất nhanh thôi chúng tôi sẽ tìm được tên nội gián kia ra, đến lúc đó có thê dùng danh nghĩa của nội gián đề đưa tỉn dụ dỗ cô ta vào tròng.” Hàn Băng nói.

“Tốt, vậy đến lúc đó khi làm nhiệm vụ nhớ gọi tôi.” Giọng nói của Lâm Vũ không có chút tình cảm nào, “Tôi đã từng nói với cô ta, nêu như cuôồi cùng đề tôi phát hiện ra tên giết người đó là cô ta thì tôi nhất định sẽ tự mình giết cô ta, tôi đã hứa với cô ta thì nhất định sẽ làm được.”

“Được.” Hàn Băng gật đầu, thấy Lâm Vũ kiên định như vậy thì thầm thở phào một hơi.

“Bác sĩ Hài Bác sĩ Hà có ỏ đây không?”

Ngoài cửa đột nhiên có tiếng gọi, Lâm Vũ liếc nhìn Hàn Băng, sau đó hai người tò mò mở cửa bước ra ngoài, chỉ thấy viện trưởng Cung của viện cô nhỉ Âu An đang đứng ở ngoài cửa ngóng vào phòng.

Lúc này Lâm Vũ mới nhớ ra hôm nay là ngày chữa mắt cho tiểu Trí, nghĩ đến tiêu Trí là em trai của Mai Quế trong lòng anh không khỏi chua sót.

Có điều Mai Quế là Mai Quế, tiểu Trí là tiêu Trí, cho dù Mai Quế là kẻ sát nhân thì anh vẫn sẽ chữa khỏi mắt cho tiểu Trí.

“Viện trưởng Cung, ngài đến ròi mau vào phòng đi.” Lâm Vũ vừa nói vừa tìm kiếm bóng dáng tiểu Trí.

“Bác sĩ Hà, tiểu Trí không có đến đây thi Viện trưởng Cung thấy Lâm Vũ thì vội vàng chạy đến, sắc mặt lo lắng nói.

“Không có.” Lâm Vũ nghỉ hoặc nói, “Cậu bé không đến cùng ngài sao?”

Viện trưởng Cung nghe vậy thì khẽ run người, sắc mặt trăng | bạch, “Không hay rồi, không tháy tiêu Trí đâu cà, :

“Không thấy?”

Sắc mặt Lâm Vũ thay đổi, vội vàng hỏi: “Sao lai không thây, nó đi cùng với ngài đến đây sao?”

“Đúng vậy, vừa rồi đôi dẫn thẳng bé đến đây tìm anh để chữa mắt.”

Giọng nói của viện trưởng Cung .

mang theo chút nghẹn ngào, lo lắng nói: “Sau khi xuông xe bus vừa hay chúng tôi đi qua một cửa hàng văn phòng phẩm, tôi vừa định mua chút đồ về cho bọn trẻ nên dẫn tiêu Trí vào bên trong, tôi đứng nói chuyện với ông chủ một lát, nói xong quay ra thì đã không thây tiêu Trí đâu cả.”

“túc đó tôi cứ nghĩ là nó chạy đến đây trước rồi, không ngờ mọi người cũng không thầy nó.” Nói đến đây thì viện trưởng Cung đã nước mắt giàn giụa rôi.

“Viện trưởng Cung ngài đừng vội, vừa rôi tôi ở trong phòng nên cũng không biết tiểu Trí có đến đây không.”

Lâm Vũ nói xong thì gọi Lệ Thần Sinh | đến nhanh chóng hỏi: “Anh Lệ, vừa rồi anh ở cửa có nhìn thấy tiểu Trí đến đây không?”

“Không có.” Lệ Thần Sinh lắc đầu, mặt hoài nghỉ hỏi: “Có chuyện gì vậy?”

Lâm Vũ kể lại ¡ chuyện, Lệ Thần Sinh vội vàng võ vô tay nói: “Tôi đến mấy nhà gần đây hỏi xem.”

Nói xong Lệ Thần Sinh trực tiếp chạy ra ngoài, đến gõ cửa rồi hỏi sau lại quay về mặt thất vọng lắc đầu nói: “Bọn họ đều nói không thấy đứa trẻ nào cả.”

“Aiya, chuyện này phải làm sao đây?”

Viện trưởng Cung không nhịn được mà chảy nước mắt, trong lòng VÔ cùng hồi hận, tự. trách bản thần đã không đề ý kỹ tiểu Trí.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.