Chương trước
Chương sau
Chương 889:

“Được!”

Đường Hoằng Húc đáp ứng một tiêng, sắc mặt dữ tợn, lập tức oán hận giơ tay lên tát qua.

Nhưng mà, cái tát này còn chưa rơi xung, đột nhiên cảm thấy bên tay có một trận gió thổi qua, lập tức nghe thấy tiếng “chát” vang lên, một bên mặt đau nhói, một đạo lực cực lón truyền ‹ đến, đầu vừa xoay qua thì thân thể bị hát bay lên, âm âm ngã xuống đất.

“Ba, ba không sao chứ?”

Diệp Phàm không biết từ lúc nào đã đứng bên cạnh Giang Kính Nhân, xoay xoay tay, vừa cười hỏi.

“Không saol”

Trước mắt Giang Kính Nhân sáng rực, nhìn thầy con rễ đến rồi, lập tức lầy lại khí thê, chỉ vào Lý Tú Mỹ nói: “Gia Vinh, tát cô ta cho ba, tát chết bọn họ nhà chúng ta vận đền nôi.

“Cậu dám!” Sắc mặt Lý Tố Mỹ đột nhiên thay đổi đột ngột, sau đó mở miệng hét lớn, “Bảo vệ! Bảo vệ, đánh người rồi, đánh người…

“Đánh người chính là côi”

Không đợi cô ta hét xong, Lý Tố Cầm bên cạnh đột nhiên tiên lên mây bước, một cái bạt tai đánh lên mặt cô ta, sau đó thêm một cái nữa, tức giận nói: “Đồ bạch nhãn lang không có tính người, ba mẹ tốn công nuôi dưỡng cô rồi.”

“Tố Cầm, Tố Cầm, có gì từ từ nói, đừng đánh nhau ” Tần Tú Lam thấy vậy liên lập tức tiến lên khuyên ngăn Lý Tố Cầm, nhưng lại kéo tay Lý Tú Nỹ, sợ cô ta ra tay đánh Lý Tó Cầm.

“ÁI”

Lý Tú Mỹ hét to một tiếng, chìa tay năm lấy tóc Lý Tô Cầm.

“Cô dám ra tay?”

Tần Tú Lam nhìn vậy lập tức tức giận, quay người lại liên đá Lý Tú Mỹ xuông đất, không nói hai lời liên xông lên giúp Lý Tô Câm tát Lý Tú Mỹ.

Lâm Vũ kinh ngạc há hốc mồm, không nghĩ đên ba mẹ của mình còn có một mặt hung dữ như vậy.

“Mẹ, mẹ làm gì đó!”

Giang Nhan và Diệp Thanh Mi thấy cảnh này liền lập tức chạy đến kéo họ ra, Giang Kính Nhân liên kéo họ lại, hận nghiên răng nói: “Đây là chuyện người lớn, các con đừng quản, đề mẹ con đánh, bạch nhãn lang này quả thật đáng đánh.”

Giang Kính Nhân biết, cục tức trong nguwofi vợ mình đã dồn nén mười mây năm, hôm nay cuôồi cùng cũng có cơ hội bộc phát rồi.

“Mẹ!”

Đường Hoằng Húc vừa nhìn thấy mẹ mình bị ấn trên đất giày vò, liền lập tức bò đến, Lâm Vũ liền chỉ vào hăn, lạnh lùng nói: “Cậu làm gì đó?

Chuyện của người lớn đến lượt cậu xen vào à?”

Đường Hoàng Húc sờ sờ vêt sưng trên mặt, có chút sợ hãi mà nhìn Lâm Vũ một cái, sau đó quay đầu lớn tiếng gọi: “Bảo vệt Bảo vệ!”

Không bao lâu sau, ba người đàn ông mặc đông phục. bảo vệ chạy đến, nhìn thấy vậy liền lập tức ngăn cản, nhưng lại bị Lâm Vũ kéo cánh tay lại, cười nói: “Không cần quản không cần quản, chuyện nhà, chuyện nhà mà thôi.”

“Anh buông tay.”

Ba người bảo vệ tức giận hét một tiếng, dùng sức vùng ra, sắc mặt đỏ bừng, liên phát hiện cánh tay của ba người họ như bị cái kiềm kiềm lại, dù cho bọn họ ngọ nguậy thế nào cũng không ra được.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.