Chương trước
Chương sau
Chương 801:

“Điêu tra hiện trường có phát hiện được manh mối hữu dụng nào không?” Hàn Băng cô găng kìm chế lại cảm xúc của mình, quay đầu nhìn Đam Khải thấp giọng hỏi.:  “Không có, người này rất thận rong, hâu như không đề lại manh mối..

Đàm Khải thở dài, nói: “Cho dù có manh mỗi, chúng ta cũng chưa chắc chắn có thể bắt được hăn ta..

Anh ta vô cùng hiểu 31, dựa vào năng lực của một người mà nói, ở trong Cục tình báo 3Í đứng trong top mười những người giỏi nhật, nhưng không ngò đên răng chưa kịp cả phát ra lời cầu cứu đã bị diệt khẩu, hơn nữa hiện trường căn bản không có chút dầu vét nào, rất có thê là một đao chí mạng.

Vì vậy, năng lực của tên sát nhân này chắc chắn vô cùng khủng bó, trừ khi bọn họ biết trước được hành tung của tên này mà tập. hợp quân đội, nếu không : chỉ một người đơn phương như vậy đi điều tra truy sát nói không chừng chưa kịp bắt được hắn ta thì  _ người của Cục tình báo quân đội đã bị giết trước rồi..

“Nói linh tinh!”

Hàn Băng quay đầu lại, nhìn chằm chằm anh ta, lạnh lùng nói: “Điều tra cho tôi, điều tra tử tế cho tôi. Tôi nhất định sẽ bắt được hắn ta.”

Sau khi quay trở lại xe, Hàn Băng.

dường như vận chưa phục hôi nôi đau vừa rồi, cô ta cay đăng đập mạnh lên tay lái, trông vô cùng chán nản.

“Đừng nản lòng, chúng ta nhật định sẽ tìm được hẳn ta.” Lâm Vũ nhẹ nhàng võ vai cô, nhất thời cũng không biết nên an ủi thế nào.

“Tôi đột nhiên cảm thấy bản thân thật vô dụng… là chính tôi đây đồng nghiệp của tôi vào chỗ chêt…

Hàn Băng yếu ‹ ớt dựa vào thành ghé, vẻ mặt chán nản không nói nên lời,  không còn khí chất kiêu ngạo xa cách thường ngày.

“Đừng suy nghĩ nhiêu, chuyện này không liên quan gì đến cô, anh ta chỉ là hoàn thành nghĩa vụ bảo vệ tổ quốc!” Lâm Vũ khẽ thở dài, mặc dù 31 được tính là anh dũng, hy sinh, nhưng. hoàn cảnh hơi quá nghiệt ngã, không ai có thê chấp nhận được.

“Tôi đưa anh về y quán.”

Hàn Băng lắc lắc đầu, khởi động xe đưa Lâm Vũ về y quán.

“Có chuyện gì nhớ ngay lập tức thông báo cho tôi, cho dù phát hiện ra hắn ta cũng không được đi, an toàn là trên hêt.”

Trước khi xuống xe, Lâm Vũ cần thận dặn dò Hàn Băng vài tiêng, dựa vào tính cách của Hàn Băng, nêu như phát hiện ra tên sát nhân kia thì cô nhất định sẽ xông lên ngay.

Dặn dò xong, anh vẫn có chút không yên tâm, bắt hàn Băng đợi một chút, sau đó chạy vào bên trong y quán, tìm ra một ngọc Quan Ẩm, đưa cho cô nói: “Nhớ rõ, từ bây giờ trở đi, đeo nó hai mươi tư tiếng, đên giờ khắc.

quan trọng có lõ có thê giúp đỡ cô.”

Hàn Băng nhận lấy Ngọc Quan Âm, ánh mất thâm thúy gật đâu với Lâm Vũ, không. hiểu sao cô lại tin vào lời Lâm Vũ nói, cần thận cầm lầy Ngọc Quan Âm bỏ vào túi.

Sau khi trải qua chuyện ngày hôm  _ nay, Lâm Vũ mới cảm nhận thây cảm giác sợ hãi, ngày hôm sau anh gọi Tần Lang và đại quân đến, đặc biệt căn dặn bọn họ, gân đây nhất định phải tăng cao cảnh giác, cần thận  chút, nếu như gặp phải người nào hoài nghị, không cân liêu mạng đi theo đôi phương, nhất định phải nói với anh đâu tiên.

May mà mây ngày tiếp theo trôi qua khá bình yên, không có vụ trung đụng lớn nào.

Cuối năm ngày càng đến gần, thời tiêt cũng càng ngày càng lạnh.

Mấy. ngày trước đông, phòng tập quyên anh của Hà Cân Kỳ ỳ cũng khai trương, Lâm Vũ mua một giỏ hoa đem đến.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.