Chương trước
Chương sau
CHương 729:

Mọi người nghe thấy lời này không khỏi xôn xao, khẩu khí của cục tình báo quân đội này cũng lớn quá ởi, vừa rồi thân thủ của Trương Dịch Hồng ai ai cũng rõ, chắc chăn là cao thủ trong cao thủ, cục tình báo quân đội cho dù có giỏi hơn nữa, cũng không thê đánh người ta một trận tơi bời đâu nhỉ?

Hơn nữa nhìn bộ dạng gầy yếu đó của Lâm Vũ, người bị đánh tơi bời, hơn nửa là anh…

“Nêu sếp đã ra lệnh, vậy tôi đương nhiên phải:nghe lệnh.” Lâm Vũ cũng không chôi từ, cười ha hả ngắng đâu nhìn Trương Dịch Hồng, cười nói: “Sếp tôi nói phải đánh cậu một trận tơi bời, vậy tôi chỉ có thể làm theo..

Hy vọng đội trưởng Trương đừng trách móc!”

“Được, được!”

Trương Dịch Hồng không giận ngược lại còn vui vẻ, nhịn không nỗi cười lớn  tiếng, tên ngụ xuân này quả nhiên chịu không nổi chế giễu, chủ động đứng ra, quả thật là đang tự mình tìm chỗ chết!

“Bác sĩ, cô lên nhé.” Do Hội Đường cười ha hả nói với Lâm Vũ, lời này của ông ta lại là lời thật lòng. Trong mắt ông ta, Lâm Vũ và Trương Dịch Hồng đêu là những người trẻ tuổi căng đầy sức sông, người ông ta ngưỡng mộ nhất hiện giò chính là người trẻ tuổi, vì vậy cho dù ai thắng, ông ta cũng sẽ vui vẻ từ tận đáy lòng.

Lâm Vũ khẽ gật đầu về phía ông ta, đứng dậy ngẫng đầu ưốn ngực bước  về phía chỗ trống ở đằng xa.

Trương Dịch Hồng cũng thẳng người, chắp tay sau lưng, ngâng đâu, mặt  mạng theo nụ cười liệc nhìn Lâm Vũ, giông như nhìn thầy con mồi tự động  dâng đến cửa, trong lòng đầy sự thỏa  mãn.

“Hà tiên sinh, cậu… cậu có thể không?” Do Quý Giang nhìn thấy  bóng dáng gây yêu của Lâm Vũ, có chút lo lăng hỏi.

“Không sao, bác Do, cháu có thể phải nói câu xin lỗi trước với bác, nêu có chỗ mạo phạm tới quân đoàn cảnh vệ, hy vọng bác đừng trách cứ.” Lâm Vvữ gật đâu cười nói với ông ta.”

“Hà hà, không ván đề gì, không vấn đề gì…”

Trên mặt Do Quý Giang nở nụ cười miễn cưỡng, tuy răng ông ta rất thích Lâm Vũ, nhưng cũng cảm thấy. Lâm Vũ hiện giờ đang nói mạnh miệng, dấu sao một bác sĩ với cơ thể gầy yếu, sao có thê đánh lại một tinh anh trong bộ đội đặc chủng được huấn luyện nhiều năm chứ.

“Chàng trai này có chút không tự lượng sức mình rồi nhỉ? Cậu ta không  nhìn thấy thân thủ vừa rồi của Trương đại thiêu sao? Ngay cả đội trưởng của đơn vị cảnh sát vũ trang cường tráng như vậy mơ chống đỡ không nổi!”

“Vì khẩu khí thôi, người trẻ tuôi bây giò:  “Tên nhỏ bé này, đừng để bị đánh ra nguy hiêm gì nữa!”

Mọi người ở trên bàn. đều. nhịn không nồi bàn tán sôi nồi, đều cảm thây Lâm Vũ có chút liều lĩnh.

Ngay cả người của đại đội cảnh sát vũ trang cũng không khỏi cười khổ, cảm thây Lâm Vũ thật sự là tự mình đâm vào miệng súng.

“Làm nóng cơ thể đi!” Trương Dịch Hồng cười híp mắt nói.

Lâm Vũ gật đầu, nhẹ nhàng hoạt động cổ tay chân, đồng thời nói: “Vừa rôi cậu đánh với đội trưởng Thích lâu như Vậy, thể lực tiêu hao quá nhiều, nêu tôi đánh với cậu như bình thường, có chút không công bằng, như vậy đi, tôi nhường cậu một cánh tay trái nhé.”

Nói rồi anh lại thật sự đưa cánh tay trái ra phía sau lưng.

Mọi người không khỏi ngạc nhiên, sau đó liền cười vang lên, tên tiểu tử này cũng có chút không biết sông chết nhỉ?

Trương Dịch Hồng cũng không khỏi bị lòi này của Lâm Vũ làm cho buôn cười, cười nhạo nói: “Đừng, tôi xin anh, tuyệt đối đừng nhường tôi, anh dùng hêt sức mạnh của anh, được chứ?”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.