Chương trước
Chương sau
Chương 725:

Đội trưởng Thích không hề dừng tay, học Lưu Phong giâm chân lên trước ngực anh ta như cách anh ta vừa rồi giâm lên người người đàn ông có cánh tay dài. ,  Lưu Phong kêu lên một tiếng đau đón, sắc mặt vô cùng đau khổ, ôm ngực cuộn tròn lại.

Sắc mặt của những người có mặt tại đây đột nhiên thay đổi, ai cũng nhìn.

ra được là đội trưởng Thích đang cố ý, mọi người nhìn nhau, không dám lên tiêng.

“Tôi còn tưởng tài giỏi thế nào, hóa ra trình độ của quân đoàn cảnh vệ trung ương chẳng qua cũng chỉ vậy mà thôi!”

Đội trưởng Thích phủi tay, có chút khinh thường liếc nhìn Lưu Phong đạng nằm trên mặt đất, cười lạnh một tiêng.

Sắc mặt Do Quý Giang bỗng nhiên sâm lại, mặt xanh lét cực kỳ khó coi, đây là tát vào mặt ông ta trước mặt mọi người.

Những người khác của quân đoàn  cảnh vệ trung ương ai ai cũng hận nghiền răng, nhưng thấy Do Quý Giang không hé răng, cũng không dám nói gì.

“Quý Giang!”

Lúc này Do Hội Đường đột nhiên gọi con trai một tiếng, có chút tức giận nói: “Đây chính là hạt giống tốt mà con nói đây à? Quân đoàn cảnh vệ này của con, một người có thể đánh được cũng không có sao? Quân đoàn cảnh vệ giao vào tay con, cũng làm bó mắt hệt cả mặt mũi rồi!”

Tuy rằng ông tạ hồ đồ, nhưng vẫn không hỗ đồ đến mức người của mình bị người của đại đội cảnh sát vũ trang đánh ở cửa mà không có chút sức mạnh chống đỡ và phản ứng nào.

“Bồ dạy rất phải, là con trai dạy. dỗ không tốt.” Do Quý Giang vội vã quay đầu nhận lỗi với cha.

“Đội trưởng Thích, ngài đường đường là một đại đội trưởng, cán bộ cập chính doanh, đánh thăng một đội viên hạ sĩ quan bình thường của chúng tôi là rât đáng tự hào sao?”

Lúc này Trương Dịch Hồng đột nhiên  đứng dậy, lạnh lùng nói với đội trưởng Thích: “Chi bằng tội chơi cùng ngài nhé? Tuy răng vừa rồi ngài tiêu tồn không ít sức lực, nhưng tôi có thể không ra chiêu trong một phút, đề.

ngài tân công trước!”

Anh ta chủ động đứng ra, là vội vàng thê hiện bản thần trước mặt lão đoàn trưởng và đoàn trưởng, nhưng anh ta quả thật vô cùng tự tin vào sức mạnh của mình.

Anh ta vừa dút lời, cả phòng lập tức rộ lên, rõ ràng có chút kinh ngạc.

Những người có mặt đều hiệu rõ, bây giờ điều quân đội chú trọng là một chiêu chê địch, lấy nhanh, chuẩn, lợi hại làm chủ, cao thủ giông như đội trưởng Thích, đừng nói là cho ông ta một phút, cho dù cho ông ta ba mươi giây, nếu không xuất chiều, có thể sẽ bị đánh không ra gì, Trương Dịch tộng này tuội còn trẻ lại dám nói ra lời ngông cuông như vậy.

Nhìn thấy biểu cảm của mọi người, Trương Dịch Hồng đứng thẳng người, biêu cảm ngạo nghệ trong mắt cảng nhiều hơn, anh ta rất thích thú với cảm giác được mọi người cho là †rung tâm.

Do Quý Giang cũng có chút kinh ngạc quay đầu nhìn anh ta, có hơi chần chừ, cũng không từ chi anh ta. Ông ta biết Trương Dịch Hồng là cao thứ hạng nhất hạng nhì của quân đoàn cảnh vệ trung ương, nếu anh ta có thê lấy lại thê diện cho quân đoàn cảnh vệ, điều đó cũng không tệ.

Đội trưởng Thích cùng người của đại đội cảnh sát vũ trang nghe vậy liền thay đổi sắc mặt, dường như cảm nhận được sự sỉ nhục, đội trưởng Thích quay người lạnh lùng nói với Trương Dịch Hồng: “Tôi không cần cậu nhường, thê lực của tôi rât sung mãn, thừa SứC đối phó với tên nhãi ranh như cậu.”

“Được, vậy tôi sẽ lĩnh giáo uy phong của đội trưởng Thích!”

Trương Dịch Hồng thây Do Quý Giang không có chút ý ngăn cản mình, lập tức đứng ra làm động tác tay mời với đội trưởng Thích, hai người đứng ra giữa, làm động tác làm nóng cơ thê, trong ánh mắt nhìn nhau tràn đầy vẻ lạnh lùng.

“Thượng tá Hàn, cô có quen Trương Dịch Hồng này không?” Lâm Vũ hỏi Hàn Băng ở bên cạnh.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.