Chương trước
Chương sau
Chương 721:

“Chuân bị xong rồi!” Hai đội viên của quân đoàn cảnh vệ như hai. con báo săn đang trong trạng thái sẵn sàng, lạnh lùng nhìn chằm chằm đối  phương.

Tuy răng bọn họ đêu thuộc quân đoàn cảnh vệ trung ương, nhưng thuộc đại đội khác nhau, giữa các đội đều tồn tại tình trạng so sánh lẫn nhau, hơn nữa lại liên quan đến tương lai của mình, vì vậy khó tránh khỏi có ý thù địch với nhau.

“Bắt đầu!”

Trương Dịch Hồng ra lệnh, hai đội  viên trong nháy mắt giậm chân, nhào vệ phía đôi phương.

Một đội viên trong đó ra một cú lắc, trước, sau đó nện một nắm đấm về phía đồng nghiệp của mình.

Đội viên còn lại cũng không chịu yếu thế, lảo đảo nhanh lẹ, lùi nghiêng người về sau, tránh được, đông thời tung năm đấm đánh trở lại, nhưng vân chưa kịp chạm vào da thịt đã bị đối phương đón chặn lại.

“Bịchl”

Hai người dùng năm đâm và khuỷu tay tần công nhau, tung ra những đòn mạnh mẽ, sau đó lại lần nữa xông về phía đối diện, đánh thành một vòng, anh lên tôi tới, không phân trên dưới.

“Bó, thế nào, người con dẫn dắt cũng được chứ?”

Do Quý Giang có chút kích động nói với bô mình.

Từ nhỏ điều ông ta muốn có được nhất chính là lời ca ngợi của cha mình, bây giờ trưởng thành rồi, con cháu đây đàn, nhưng cũng không ngoại lệ, đái với ông ta, lời khẳng định của cha cao hơn mọi thứ.

“Ừ, được lắm, được lắm…” Do Hội Đường gật đầu cười ha hả nói.

Ông ta cả đời chinh chiến, trải qua vô số nguy hiểm lớn nhỏ, trải qua nhiều trận chiến, thích đầu tranh vũ lực, bây  giò nhìn thấy cuộc tỉ thí giữa những người trẻ tuôi, khiến ông ta có chút cảm giác mơ về năm đó. Đây cũng là nguyên nhân mà môi năm chúc thọ ông ta đều muốn xem cọ xát rèn giũa của thế hệ trẻ. Nếu có thể, ông ta thậm chí cũng muôn tự mình lên tỉ thí một ván với những người trẻ này.

“Được rồi!”

Trương Dịch Hỗng thây hai người đã đánh mây phút rôi, lập tức kêu bọn họ dừng lại. Tuy răng giữa hai người.

chưa phận thăng bại, nhưng người sáng suốt nhìn một chút là đã có thể nhận ra đội viên của đội hai chiếm thế thượng phong!

“Đại diện số một của đội ba đội bón ra khỏi hàng!”

Trương Dịch Hồng vừa dút lời, lập tức lại lần nữa có hai đội viên từ trong đám người cất bước đi ra, một người trong số đó mặt đen thui, cánh tay rât dài, người còn lại thân, hỉnh cường tráng, cánh tay rắn chắc, đó chính là  người đàn ông cường tráng Lưu Phong của đội bôn của Trương Dịch Hồng.

Lâm Vũ nhìn thây anh ta bước ra khỏi hàng không khỏi lập tức có hứng thú, nhìn vào đôi tay khỏe mạnh của Lưu Phong này, quả thật anh chàng này  có bản lĩnh, hơn nữa Trương ðB TU Hồng phái : anh ta ra chiến đâu, chứng tỏ rât có niêm tin vào anh ta.

“Lại là tên ngốc này à?”

Hàn Băng sau khi nhìn thấy Lưu Phong cũng hơi ngạc nhiên, sau đó cười nhạo một tiêng.

“Đừng cười, tên ngốc này vẫn là có chút phẩm chất.” Lâm Vũ híp mắt lại, nhìn hai người một lượt nói: “Phần dưới của người đàn ông tay dài đó quá gây yêu, nêu Lưu Phong nhằm vào chỗ đó triển khai tấn công, anh ta có thể ngay . Gả một phút cũng không chống đỡ nỗi.’  “Không đến mức vậy chứ?” Hàn Băng liếc nồi Lâm Vũ, cảm thấy có chút không tưởng tượng được.

“Nếu cô bị anh ta vỗ một cái cô sẽ biết ngay…” Lâm Vũ cười khổ lắc đầu, lúc Lâm Phong này võ mình cái  đầu tiên, mình không chút phòng bị, ngũ phủ lục tạng suýt nữa cũng bị anh ta võ nát.

“Chuẩn bị xong chưa? : “Chuẩn bị xong rồi!”

Trương Dịch Hồng rất kín đáo liếc về phía Lưu Phong ra hiệu, tiếp đó vung tay: “Bắt đầu!”

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.