Chương trước
Chương sau
Chương 716:

Lâm Vũ cau mày liếc hắn một cái, bất mãn nói: “Là ngươi?”

“Ò, Lưu Phong, người của đội thứ hai của Cảnh vệ trung ương!”

Người đàn ông mạnh mẽ vội vàng tự giới thiệu, lời nói đầy sự kiêu ngạo.

Trong mắt họ, bộ phận của họ là người tiếp xúc với lãnh đạo cập cao nhất nên họ có phần kiêu ngạo và cảm thấy mình cao hơn bât cứ bộ phận nào.

Hơn nữa, hắn là một thành viên trong đội của Trương Dịch Hồng, anh ta đã học được rất nhiều sự kiêu ngạo từ đội trưởng của mình.

Ngay khi nói xong, hắn ta lại giơ tay lên võ lưng Lâm Vũ.

Hiển nhiên vừa rồi hắn ta đã đạt đạt được mục đích, muốn cho Lâm Vũ sợ hãi một lần nữa, không những thế lực đạo lần này của hãn ta so với vừa rôi còn mạnh hơn, hắn tự tin có thể một tay đây Lâm Vũ xuông đất, sau đó nhân cơ hội chế giễu anh mấy câu.

Nhưng hắn ta không ngờ rằng, một  cái vỗ lần này của anh như vỗ vào một tắm sắt, Lâm Vũ không nhúc nhích một tí nào, ngược lại tay của hắn lại nóng và đau.

“Nếu đã giới thiệu xong. rồi, vậy thì bây giò ngươi có thể bỏ móng vuốt của ngươi ra được rồi chứ?”

Lâm Vũ nghe thấy hắn là người của Quân đoàn bảo vệ trung ương, liền  biệt hắn phần lớn là do Trương Dịch Hồng phái đến cà khịa mình.

“Mày nói gì?P’  Sắc mặt của người đàn ông vạm vỡ thay đối, hắn ta rất khó chịu khi nghe Lâm Vũ dùng từ “móng vuốt.”

“Anh ấy nói, để ngươi đem móng vuốt chó của ngươi ral”

Nhìn thầy manh mối, Hàn Băng lạnh lùng xen vào, trực tiếp dùng từ “đồ chó”.

“Mẹ nó, con đĩ thối, mày nói chuyện kiểu gì đây?!” Hắn mạnh mẽ vô bàn, rất tức giận chỉ vào Hàn Băng lạnh giọng chửi rủa.

“Bỏ tay ra khỏi cấp trên của tôi!” Lâm Vũ liệc anh ta một cái, cũng đã chuẩn  bị xong tư thế động thủ.

Bên chỗ bọn họ có tiếng ồn, mọi người xung quanh 001g, khỏi Tớ đâu nhìn sang.

Trương Dịch Hồng ngay lập tức gọi hắn quay về, nêu xảy ra chuyện trong bữa tiệc sinh nhật của trưởng lão, đó chính là tìm chết!

Nam nhân hừ lạnh một tiêng: “Cục tình báo quân sự chúng mày đừng quá coi trọng bản thân, nói cho mày biết, so với Quân đoàn cảnh vệtrung ương chúng tao, mày chỉ là một cái răm  Nói xong, hắn hung hăng nhồ một ngụm nước bọt xuông đất, quay đi với vẻ khinh thường.

“Loại người này cũng có thể tiền vào Quân đoàn trung ương?”

Lâm Vũ cau mày nói: “Tư chất này quá tệ!”

Có điều khi anh nhìn thấy người đàn ông đi tới ngồi xuống chỗ Trương.

Dịch Hồng, anh không khỏi. thắc mắc, quan lớn nào mới có thể dã dắt ra được binh như này, với một kẻ vô liêm sỉ như Trương Dịch Hồng dẫn  dắt, người của hắn ta cũng không khá hơn là bao.

“Chịu thôi, thứ mà Quân đoàn cận vệ trung ương coi trọng nhất chính là năng lực và kỷ luật. “Hàn Băng lạnh lùng nói, “Dù sao những người mà họ bảo vệ đều là cập cao, cho nên không thê tránh khỏi cảm giác vượt trội, không đặt các bộ phận khác vào mắt.”

Lâm Vũ quay đầu nhìn, ,jJrương Dịch Hồng cũng đang nhìn vê phía bọn họ, sau khi đôi mặt với ánh mắt của Lâm Vũ, hắn ta lập tức làm động tác vung kiếm, lộ ra nụ cười khiêu khích, hiện nhiên là đang trêu chọc Lâm Vũ về việc làm mắt kiếm của mình.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.