Hứa Tử Yên hưng phấn hái một lá cây dược liệu, bỏ vào miệng nhấm nuốt. Sau đó khuôn mặt liền biến thành quả mướp đắng, cuối cùng cây dược liệu kia vẫn không có một chút dược tính, hoàn toàn mất đi đặc thù cần phải có.
Hứa Tử Yên khẽ than một tiếng, biết đây là do duyên cớ thúc cây. Bất kể là loại dược liệu nào, nó đều yêu cầu chu kỳ sinh trưởng, trong năm tháng dài đăng đẳng không ngừng hấp thu tinh hoa thiên địa mới có thể hình thành dược tính. Thời gian càng lâu, dược tính lại càng tốt. Giống bản thân tự ý thúc giục dược thảo, đó căn bản là sự tình không có khả năng. Nghĩ đến nếu phương pháp này dùng tốt như vậy, Bách Thảo phong đã sớm lợi dụng, nào đến phiên bản thân thí nghiệm.
Tiện tay ném cây dược thảo kia xuống đất, Hứa Tử Yên đứng dậy. Nhìn thời gian đã qua giữa trưa, liền từ trong nhẫn trữ vật lấy ra lương khô ăn mấy miếng, rồi đi đến tầng ba. Lên tầng ba, ước chừng mất một canh giờ, xem xong ngọc giản Bảo Khí phong. Gần như không có công pháp gì, dù có cũng chẳng khác gì tầng một và tầng hai. Tuyệt đại đa số đều là một ít pháp môn ngự sử pháp khí. Hiện giờ Hứa Tử Yên nào có pháp khí, đây căn bản không có lợi gì cho Hứa Tử Yên.
Có điều trong đó có mấy cái ngọc giản hướng dẫn một ít bí quyết cùng kinh nghiệm ngự sử phi kiếm, ví như tốc độ, kỹ xảo ngự kiếm. Như thế lại khiến Hứa Tử Yên hết sức cảm thấy hứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593369/chuong-269.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.