Về tới phòng ở Thiên Phù điếm, Hứa Tử Yên bỏ hết đồ trong túi trữ vật vào nhẫn trữ vật mới mua, sau đó cầm túi trữ vật suy nghĩ. Cuối cùng, nàng trực tiếp thu túi trữ vật vào Tử Yên không gian, rồi bản thân cũng tiến vào Tử Yên không gian, hai mắt nhìn chằm chằm túi trữ vật kia, xem nó có thể biến mất hay không. Nếu như nó không biến mất, như vậy sau này mình tiếp tục có đồ trân quý gì có thể bỏ vào đây. Như vậy, tuyệt đối sẽ không có người sẽ phát hiện bí mật của mình. Nhìn một hồi, túi trữ vật cũng không có biến mất. Thế nhưng Hứa Tử Yên vẫn lo lắng, quyết định tiếp tục để túi trữ vật ở chỗ này một quãng thời gian để quan sát thêm.
Ánh mắt dời khỏi túi trữ vật, đứng lên quan sát bốn phía, nhìn thấy hạt giống linh mễ đã chui từ dưới đất lên nẩy mầm. Hứa Tử Yên đột nhiên nghĩ đến, Tử Yên không gian không có xuân hạ thu đông, nơi này không những độ ấm cố định, linh khí cố định, hơn nữa còn là địa phương không chút ô nhiễm. Như thế tính ra, chẳng phải một năm có thể thu gặt bốn lần linh mễ? Nhưng mà gieo trồng thực vật yêu cầu ánh mặt trời đúng không? Song nơi này không có ánh mặt trời, chúng nó sẽ trưởng thành được sao?
Cẩn thận đánh giá linh mễ và thảo dược bản thân gieo trồng, phát hiện chúng nó sinh trưởng đến độ vô cùng tươi tốt. Trong lòng không khỏi tính toán: Có lẽ là nguyên nhân linh khí trong không gian quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593364/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.