Hứa Tử Yên bị Vô Danh rống một phát, từ cơn say mê tỉnh táo lại, hơn nữa ngoài cửa nổ vang một tiếng, trên cơ bản đã hiểu rõ bản thân vừa mới làm cái gì. Xấu hổ nhìn Vô Danh mặt mày chù ụ ngồi ở ghế tựa cách đó không xa, biểu cảm hơi sợ hãi, hai chân nhích từng chút tới cạnh tường, chưa lê được vài bước, thân mình đã dán sát tường. Một bên treo kiếm lên tường, một bên yếu ớt nói với Vô Danh: “Ta… ta… treo nó lại rồi.”
Trong mắt Vô Danh lóe qua ý cười, có điều dưới ánh đèn mờ tối, rất nhanh lại ẩn đi, ngữ khí hờ hững như trước nói: “Nha đầu, kể lại cảm giác lúc ngươi mới vào cửa.”
“À ~~”
Nghe Vô Danh nói, Hứa Tử Yên hoàn hồn, vừa nhớ lại cảm giác của bản thân vừa kể: “Lúc ta mới tiến vào phòng của tiền bối, đã bị kiếm khí trong phòng bức ra. Đây, người xem, quần áo của ta đều bị kiếm khí người cắt rách.”
Nói xong, giơ hai cái ống tay áo cho Vô Danh xem.
Vô Danh lạnh lùng ‘hừ’ một tiếng: “Tiếp tục nói.”
“Ồ ~~” Hứa Tử Yên buông hai tay, lén liếc xem Vô Danh, thấy Vô Danh hơi khép mi, hình như không để ý tới mình. Bèn nhanh chóng vận dụng mắt Côn Bằng quét một cái, nội tâm không khỏi chấn động, lão giả đối diện vậy mà là tu vi Kết Đan kỳ tầng thứ nhất.
Nhưng mà, Hứa Tử Yên hơi nhíu mày, bởi vì lấy mắt Côn Bằng quan sát, tu vi lão giả đối diện tựa hồ không phải là tu vi trước mắt, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593356/chuong-256.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.