“Liễu Nhất Thanh, ngươi dám quản chuyện của ta?”
“Chuyện hôm nay ta quản chắc rồi, chỉ cần ngươi có thể hơn ta, ta sẽ không quản.”
Trán Hạ Kiệt nổi gân xanh, phát tán từng luồng khí đen. Hít một hơi thật sâu, áp chế cơn phẫn nộ trong lòng. Hạ Kiệt mặc dù háo sắc kiêu ngạo, lại không có nghĩa hắn ngu xuẩn, bằng không sẽ không thể trở thành thiên tài của Thái Huyền tông. Hắn biết bản thân trước mắt chẳng phải đối thủ của Liễu Nhất Thanh, nếu cùng Liễu Nhất Thanh động thủ, chỉ có thể tự rước lấy nhục. Hung hăng trừng Liễu Nhất Thanh, phảng phất muốn dùng ánh mắt giết chết đối phương, ngữ khí rét lạnh nói: “Liễu Nhất Thanh, tu vi hiện tại của ngươi cao hơn ta, nhưng hai chúng ta chẳng qua kém một tầng thôi. Nhiều nhất một năm không vượt qua thì hai năm ta sẽ vượt qua ngươi, ngươi hãy cố gắng sống sót, để ta cảm tạ ngươi thật tốt vì việc làm ngày hôm nay.”
Lời nói kia, âm điệu kia, không khỏi làm thân thể Liễu Nhất Thanh bất giác run lên. Hứa Tử Yên đứng sau Liễu Nhất Thanh sâu sắc phát hiện Liễu Nhất Thanh dao động, biết tâm trạng Liễu Nhất Thanh bị những lời đe dọa của Hạ Kiệt làm xuất hiện một cái khe, khí thế trên người đang dần suy nhược. Đây chẳng những gây bất lợi cho sự tình trước mắt, mà đối với việc tu luyện của Liễu Nhất Thanh về sau cũng sẽ sinh ra ảnh hưởng không tốt. Bất kể là nguyên nhân gì, Liễu Nhất Thanh vì mình xuất đầu, mình không thể mặc kệ. Hơn nữa nếu khí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuc-pham-nu-tien/1593342/chuong-242.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.